TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 280

khẽ lách người rồi đá quét vào mặt nó làm thân hình thi tinh đực bay về
phía 2 chiếc quan tài.

Ông bác già và tên Xao Jin trố mắt nhìn tôi như không thể tin những

gì vừa xảy ra, nếu là cách đây 10 phút trước thì chắc ngay cả bản thân tôi
cũng không thể tin được là mình làm được như vậy. Nhưng giờ thời thế đã
thay đổi, và hiện tại chỉ có tôi mới có thể chuyển bại thành thắng.

- Grào.....!

Con thi tinh cái lao đến điên cuồng chĩa đôi bàn tay sắc nhọn đâm về

phía tôi, nhưng giờ phản ứng của nó đối với tôi là quá chậm. Tôi nắm chặt
Phá Hồn Kiếm chém thẳng xuống, đôi bàn tay của con thi tinh cái rụng rời
nằm dưới mặt đất. Nó ré lên đau đớn,rồi hoảng sợ bỏ chạy về phía con
cương thi tinh đực nhưng có lẽ mọi thứ đã muộn...

- Chết đi...! Yêu nghiệt...!

Tôi phi thân đến đâm thẳng Phá Hồn Kiếm vào sau ngực con thi tinh

cái, đôi mắt nó run run nhìn về phía con thi tinh đực như có ý cầu cứu. Tôi
rút mạnh lưỡi kiếm ra, con thi tinh cái đổ nhào xuống mặt đất rồi bỗng
nhiên tan chảy thành nước, một sình nước bốc mùi hôi thôi khó ngửi.

Con thi tinh đực nhìn về phía sình nước, nó rống lên tiếng kêu dữ dội.

Cơ thể nó bỗng nhiên tỏa ra oán khí đỏ rực như lửa vậy, đôi mắt nó trợn
tròn nhìn về phía tôi rồi rít lên tiếng gì đó mà tôi nghe không hiểu...

Ông bác già bỗng buông thanh kiếm gỗ xuống, còn tên Xao Jin thì lắp

bắp miệng không nói rõ lên lời. Tôi ngạc nhiên nhìn về phía tên người tàu
rồi bâng quơ lên tiếng hỏi:

- Con cương thi nói cái gì vậy?

Tên Xao Jin nhìn về phía tôi, giọng nói run run trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.