TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 307

tiếng động răng rắc tỏ vẻ liều chết đến cùng:

- Mày đã muốn đại khai sát giới thì đứng trách tao đồng quy ư tận!

Hôm nay nếu không phải tao chết thì là mày chết! Trói....!

Bốn rễ cây từ dưới chân gã trung niên bất ngờ mọc ra trói nghiến hai

tay hai chân của gã. Gã trung niên cố hết sức gồng mình dãy dụa nhưng
càng dùng lực thì rễ cây càng trói chặt hơn. Mộc tinh nở nụ cười nham
hiểm rồi từ từ đi đến trước mặt gã:

- Khựa khựa khựa...! Sao hả...? Mày không ngờ được là từ nãy đến giờ

tao câu giờ sao?

Gã trung niên tức giận cố gắng vung cành roi dâu xuống đầu mộc tinh,

nhưng rễ cây nghiến chặt lại làm bàn tay gã bỗng nhiên rụng rời ra.

- Yêu tinh bỉ ổi! Có giỏi thì đường hoàng một đấu một với ta xem

nào? Dùng trò mèo tiểu nhân mà cũng dám xưng là thần à?

- Vô độc bất trượng phu...! Muốn nói lý thì xuống âm tào mà trình bày

với diêm vương...!

Dứt lời Mộc tinh dùng bàn tay sắc nhọn toan đâm thẳng vào bụng gã

trung niên, bỗng nhiên từ trong hẻm một bóng người lao đến đá thẳng vào
mạng sườn của hắn làm thân hình đồ sộ của mộc tinh bổ nhào xuống mặt
đất.

- Tao XCM mày...!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.