TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 476

Hết rồi...! Hết thật rồi...! Đúng là chỉ một giây chủ quan mà ngàn năm

bốc shit....! Linh hồn tôi giờ không còn tự chủ đươc nữa từ từ bay về phía
vua thần trùng...Nhưng hình như có tiếng nói từ đằng sau vang lên, tiếng
nói của chính tôi:

- Khẹc...! Khẹc...! Cuối cùng thì lão Tôn gia cũng thức tỉnh...! Kẻ nào

vừa đánh thức ta....?

Lời kết: Dạo này thấy cơ thể không được trơn tru cho lắm...!

Có lẽ sau khi kết thúc tôi là đạo sĩ thì tôi sẽ nghỉ dưỡng một thời gian

lấy lại vóc dáng và sức khỏe!

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này,,,!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.