TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 489

- Một, hai....ba!

Tôi thuận tay ném chiếc rương gỗ lên không trung rồi nhảy lên đưa hai

tay ra đỡ cơ thể nàng đang từ từ rơi xuống. Đúng lúc gần tiếp cận được
nàng thì một bóng đen vụt qua mang nàng đi mất, kẻ lạ mặt đó giữ chặt
nàng rồi từ từ cắm sâu hai chiếc răng nanh nhọn hoắt vào động mạch trên
cổ của nàng. Hai dòng máu đỏ từ cổ nàng chảy xuống cùng với đôi mắt
tuyệt vọng nhìn về phía tôi, khuôn mặt tôi sững sờ không nói lên lời chỉ run
rẩy lắp bắp đầy tức giận:

Thằng khốn khiếp...! Sao mày dám...! Tao phải x cả tông môn nhà

mày....!

Lời kết: Dạo gần đây do bận một số việc nên không edit kịp thời mong

mọi người thông cảm!

Thời gian tới sẽ cố gắng ra nhanh hơn cho đúng tiến độ đề ra!

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.