TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 106

về”. Nhưng Cù Lợi không mắc lừa Nghiêm Khắc. Mụ không tức giận, và
dường như cũng chẳng quan tâm đến câu chuyện. Cứ như đang nghe
chuyện trăng gió của người khác vậy. Xem ra, Cù Lợi đã đi quá xa. Nếu chỉ
có thế, biết đâu, sự việc vẫn có thể vãn hồi. Nào ngờ, Cù Lợi cương quyết
xé toang màn kịch giữa hai người. Cù Lợi lấy chiếc thìa bạc khoắng cà phê
trong tách, cúi đầu nói:

– Nghiêm Khắc, anh đừng lôi tiếp chuyện nam nữ ra đây nữa. Chuyện

hai chúng ta còn lớn hơn chuyện nam nữ.

Mắt Cù Lợi rơm rớm. Có thể vì nước mắt giúp vơi đi phiền muộn, nên

khi nói xong những câu này, Cù Lợi thở dài, dường như nhẹ nhõm hẳn.
Một món đồ đã bị vứt bỏ. Một bát nước đã bị hắt đi. Khi sự việc hoặc con
người đã lộ hết chân tướng và cây át chủ bài, thì không gì có thể vãn hồi
được nữa. Thấy Cù Lợi ngả bài, Nghiêm Khắc cũng đành phải đổi đề tài để
ngả bài, giống như từng làm với Lận và Giả. Nghiêm Khắc chỉ về phía
ngân hàng bên ngoài cửa sổ:

– Cô đã chuẩn bị đường lùi rồi, đúng không?
Cù Lợi cũng nhìn ra ngoài cửa sổ:

– Vợ chồng vốn như đôi chim trong một cánh rừng. Khi gặp nạn, con

nào bay hướng nấy.

Nghiêm Khắc ngồi ngây như phỗng. Thậm chí, gã nghi ngờ, căn bệnh

trầm cảm bao năm nay của Cù Lợi cũng là giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.