TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 196

manh mối gì đó. Bèn hỏi:

– Thưa bác, ý bác thế nào ạ?

Ông già giơ ra 3 ngón tay. Lão Hình:
– Ba trăm cơ ạ?
Ông già có vẻ bực mình:

– Cậu thật sự muốn biết, hay giả vờ muốn biết?
Lão Hình hiểu ý ông già bảo ba nghìn tệ. Rõ ràng, ông già không phải

tay vừa. Kể cũng phải. Thế mới gọi là “gừng càng già, càng cay”. Hai
người kì kèo mặc cả, rồi ngã giá một nghìn rưỡi tệ. Ông gù dẫn Lão Hình đi
vào trong hẻm. Rẽ qua một góc tường đến nhà ông già. Thì ra, ông già là
người sống ở đây. Chiếc sân là sân chung của 7-8 hộ gia đình. Vào tít tận
phía trong sân, thấy một chiếc xe đạp cũ rích dựng sát một đống than hòn.
Ông già chỉ chiếc xe đạp:

– Của tên trộm bỏ lại đấy.

Rồi phân bua:
– Tôi đêm hôm không ngủ được, thích ra ngoài lang thang. Nửa đêm

hôm kia, tôi thấy một người nấp trong hẻm. Tôi đoán ngay, tay ấy không
phải người tốt. Về đến nhà, không dám ngủ tiếp. Nửa tiếng sau, có tiếng
người chạy rầm rầm bên ngoài. Tôi đi ra, thấy có hai người bỏ chạy. Nhìn
biết ngay là trộm. Tôi không đuổi kịp bọn chúng, nên nhặt lấy chiếc xe.

Lão Hình có vẻ thất vọng:

– Bác ơi, chỉ dựa vào mỗi chiếc xe đạp thì không tìm thấy tên trộm đâu.
Ông già có phần đắc ý, lôi ra một tờ báo nhầu nhĩ dưới yên xe đạp. Mở

tờ báo ra, ở chỗ trống phía đuôi báo viết loằng ngoằng mấy chữ: Lão Lý lò
lợn Thuận Nghĩa. Dưới đó là số điện thoại di động. Ông già chỉ vào dòng
chữ, nói quả quyết:

– Tên trộm chẳng phải ai khác mà chính là tay Lý ở lò lợn Thuận Nghĩa!

Lão Hình cầm lấy tờ báo, nhìn tên người và số điện thoại di động, biết

ngay tên trộm không phải là lão Lý ở lò lợn Thuận Nghĩa. Không ai ghi tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.