TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 243

đây. Hàn Thắng Lợi thấy trong gian hầm chuột bò lổm ngổm, hãi quá, đành
phải viết giấy ghi nợ đám người Tân Cương hai vạn tệ. Đám người Tân
Cương quy định, từ ngày mai trở đi, mỗi ngày phải trả hai nghìn tệ, trả liên
tục trong mười ngày. Đám Tân Cương sợ Hàn Thắng Lợi trốn nợ, bèn bắt y
phải tìm một người bảo lãnh ở quanh thôn Ngụy Công. Hàn Thắng Lợi
đành phải dẫn bọn chúng đến tìm người đồng hương y vừa tới thăm trong
ngày. Người đồng hương họ Cao, cũng là người Lạc Thủy, Hà Nam, mở
quán mỳ Hà Nam trên đường Tam Khỏa Thụ làng Ngụy Công. Ngoài mỳ,
lão Cao còn bán cả canh cay. Đám Tân Cương thấy lão Cao có thu nhập ổn
định, bèn đồng ý, rồi thả Hàn Thắng Lợi ra. Hàn Thắng Lợi đến ngay bệnh
viện khâu 8 mũi, phải băng bó ở đầu. Ngay ngày hôm sau, y đã phải mang
thương tật đi tác nghiệp. Lần này, chôm đồ không phải vì bản thân y, mà vì
đám người Tân Cương. Thâm niên trộm cắp của Hàn Thắng Lợi không hề
ít, nhưng ngón nghề của y thì chẳng tiến bộ là bao. Cái sự “chẳng tiến bộ là
bao” của y không phải vì y nhát gan. Y không hề nhát gan. Mỗi tội, thường
phán đoán sai về đối tượng, hoàn cảnh, thời cơ để tác nghiệp. Chuyện chủ
tâm trộm của người giàu, nhưng lại trộm phải phần tử tri thức nghèo kiết
xác chỉ là một ví dụ. Phán đoán nhầm đối tượng cũng không vấn đề gì.
Nhưng một khi phán đoán nhầm hoàn cảnh và thời cơ để trộm thì gay to.
Dễ bị người ta bắt ngay tại trận. Trộm cũng là một môn nghệ thuật. Trộm
cũng rất coi trọng khoảnh khắc vàng. Hàn Thắng Lợi làm gì cũng đại khái,
thiệt là thiệt ở chính cái khoảnh khắc vàng ấy. Lúc khoảnh khắc ấy diễn ra,
thì anh lại chưa ý thức được. Nhưng khi khoảnh khắc ấy qua rồi, thì anh sẽ
bị chuyển từ thế chủ động sang bị động. Trộm 10 bận, thì có tới 7 bận, Hàn
Thắng Lợi bị người ta phát hiện, chạy te tua để tháo thân. Lâu dần, chạy trở
thành món tuyệt đỉnh công phu của Hàn Thắng Lợi. Ấy thế, vẫn có 2 bận bị
người ta bắt được, rồi nện cho một trận, hoặc lôi ra đồn công an. Còn lại
một bận thì trộm thành công, nhưng cũng chẳng biết trộm được thứ gì. Kể
từ hôm bị đám Tân Cương bắt, Hàn Thắng Lợi làm việc chịu khó hơn trước
đây. Trước đây là trộm cho bản thân, bận bịu hay nhàn rỗi đều do mình cả.
Còn bây giờ là trộm cho kẻ khác. Sáng ra, vừa mở mắt đã nợ người ta mất
hai nghìn tệ, nên không dám mảy may lơ là. Chăm chỉ hơn, năng nổ hơn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.