TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 332

những kẻ như Thanh Diện Thú Dương Chí, Hàn Thắng Lợi, Phương Tuấn
Đức và cả gã đầu bếp Lưu Nhảy Vọt. Nếu không có bọn họ, Tào sẽ không
thể nào có một sự khởi đầu mới. Để mở ra được cục diện mới này là nhờ
công sức của tất cả mọi người. Quá vui mừng, bệnh cảm cúm của Tào tự
dưng khỏi hẳn. Tào dự định sau khi đại sự thành công, sẽ nghe sách ba
ngày để mừng công. Tào vốn sinh ra đã ham đọc sách. Hồi ở Đường Sơn, y
từng là một anh giáo viên ở trường trung học. Chỉ vì sau này hỏng mắt,
không đọc được sách, cũng không trông rõ bảng, nên mới đổi nghề làm anh
bán cá. Sau, cãi cọ đánh nhau với người ta, tưởng đã gây án mạng, nên mới
lật đật trốn lên Bắc Kinh, mở lò vịt. Trong lúc vật lộn mưu sinh, bỏ bê mất
thú vui đọc sách. Sau khi lò vịt biến thành hang ổ của băng trộm Đường
Sơn, Tào lập ra một cõi riêng cho mình. Cuộc sống ổn định rồi, y mới nghĩ
đến nghiệp học bị dang dở. Nhưng mắt Tào hỏng, không đọc được sách.
Đọc báo cũng phải dùng kính lúp. Bèn chuyển sang thành nghe sách.
Nhưng đám người ở lò vịt vốn học hành dốt nát từ nhỏ. Nếu học khá, bọn
chúng đã chẳng tới lò vịt làm gì. Bảo bọn chúng trộm đồ, giết người, đốt
nhà, được tuốt. Nhưng bảo bọn chúng đọc sách cho Tào nghe, thì chẳng thà
cầm dao xiên cho chúng một phát. Tào cũng muốn rèn thói quen đọc sách
cho bọn đàn em. Y đã hai bận bảo đàn em đọc sách cho y nghe. Nhưng
sách Tào thích nghe toàn những loại như: “Sử ký”, “Hán thư”, “Hậu Hán
thư”, “Tư trị thông giám”…. Kể ra, những cuốn này không phải loại khó
đọc. Trước đây, khi học tư thục, bọn trẻ sáu tuổi đã bắt đầu đọc “Tiền Luận
Ngữ” và “Hậu Luận Ngữ”. Nhưng đám trộm vặt này còn không bằng mấy
đứa trẻ con học tư thục. Cầm sách lên mà đọc cứ ấp a ấp úng, lại toàn đọc
sai. Không đọc còn đỡ, chứ đã qua miệng chúng đọc, thì cuốn sách này
biến ngay sang thành cuốn sách khác. Tào không nghe, còn rõ một chút về
cuốn sách. Chứ nghe rồi, thấy mụ mị hết cả. Đành lắc đầu cảm thán:

– Thật ứng với câu: Lưu Hạng chẳng bao giờ đọc sách1.

Câu này, đám đàn em đọc sách cũng chẳng hiểu. Chỉ thấy Đại ca xua tay,

bảo không đọc nữa, liền vội vàng bỏ sách xuống, hớn hở đi làm việc khác.
Tào muốn nghe sách, đành phải nghĩ cách khác. Đi khỏi lò vịt, thuê một cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.