TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 224

46

◄○►

Buổi trưa, quán mì mở cửa bán hàng, nhưng trọng điểm kinh doanh của
một ngày là vào buổi tối, lúc này đây, trong quán chỉ có thưa thớt vài thực
khách.

Nghiêm Lương đỗ xe phía bên kia đường phía đối diện quán mì, ngồi

trong xe quan sát hồi lâu, rồi mới chậm rãi bước xuống xe, đi về phía quán
mì.

“Chú muốn gọi món nào?” Chu Tuệ Như nhìn thấy ông, hình như hơi

có chút ấn tượng, nhưng nhất thời không nhớ ra được.

Nghiêm Lương đứng trước bảng thực đơn dán trên tường nhìn hồi lâu,

trong quá trình đó cũng lén nhìn sang Chu Tuệ Như đang đứng bên cạnh,
cuối cùng gọi một suất mì hầm và một chai nước ngọt.

Ông ngồi vào vị trí hôm qua Lạc Vấn ngồi ăn mì, gần kề quầy thu

ngân, đợi Chu Tuệ Như bước từ bếp ra, ông cầm chai nước ngọt uống mấy
ngụm, mỉm cười: “Cô rất thân quen với Lạc Vấn phải không?”

“Lạc Vấn là ai ạ?” Chu Tuệ Như mặt ngơ ngác.
Nghiêm Lương nhìn chăm chú vào ánh mắt cô gái, một giây, hai giây,

ánh mắt đó rất ổn định, không hề thấp thỏm, lẽ nào Lạc Vấn không hề nói
cho cô gái biết họ tên của mình? Vậy thì giữa bọn họ là mối quan hệ gì nhỉ?

Ông không thể nào khẳng định được, nhưng vẫn nói tiếp: “Chính là

người chập tối hôm qua ngồi ở vị trí tôi đang ngồi đây này, tôi ngồi đối
diện anh ấy.”

Vừa nhắc đến ông chú trung niên, ánh mắt Chu Tuệ Như liền vụt sáng,

nghiêng đầu sang bên, theo bản năng, không dám nhìn Nghiêm Lương, mà
giả vờ thu dọn đồ vặt vãnh trên quầy thu ngân, tỏ ra suy ngẫm: “Hôm qua
ư? Khách hàng đông như vậy, cháu quên mất chú muốn nói đến vị nào rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.