TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 182

không định làm thế. Vậy là chúng ta được trở về nhà.”

Tim Tess như ngừng đập. Ngu ngốc! Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc! Có

phải cô thực sự nghĩ mình có thể qua mắt Liam? Thằng bé luôn khiến cô
ngạc nhiên bởi khả năng quan sát những chuyện diễn ra xung quanh một
cách nhạy bén.

“Bà có thể tới sống với cả nhà ta ở Melbourne,” Liam tiếp tục “Chúng ta

có thể chăm sóc bà cho tới khi mắt cá chân bà lành lại.”

Hài hước thật. Đơn giản vậy mà Tess chưa bao giờ nghĩ ra. Hình như

trong thâm tâm, cô luôn nghĩ cuộc sống của cô và mẹ diễn ra trên những
hành tinh khác nhau vậy.

“Họ có xe lăn ở sân bay mà,” Liam nghiêm trang nói, đúng lúc ấy mép

ba lô của một cô bé sướt qua, trúng vào đuôi mắt thằng bé. Mặt nó nhăn
nhó, nước mắt trào ra từ đôi mắt màu vàng tuyệt đẹp.

“Con yêu,” cô bất lực nói, nước mắt chực rơi. “Xem nào. Con không cần

phải đến trường đâu. Đây là một ý tưởng điên rồ…”

“Chào buổi sáng, Liam! Cô cứ băn khoăn không biết con tới chưa.” Là

cô hiệu trưởng lập dị đó. Cô Trudy ngồi xổm xuống cạnh Liam, dễ dàng
như một đứa trẻ. Hẳn là cô ấy tập yoga, Tess nghĩ. Một cậu bé tầm tuổi
Liam bước ngang qua, trìu mến vỗ lên mái đầu tóc xoăn bạc trắng, như thể
cô ấy là chú chó canh trường chứ không phải vị hiệu trưởng đáng kính.
“Xin chào cô Applebee!”

“Chào buổi sáng, Harrison!”

Cô Trudy giơ tay lên, chiếc khăn choàng trượt khỏi vai.
“Xin lỗi. Mẹ con tôi gây cản trở ở đây…” Tess ướm lời, nhưng cô Trudy

chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, đưa tay chỉnh lại khăn, rồi quay trở lại với Liam.

“Con có biết cô giáo của con, cô Jeffers, cùng cô làm gì chiều hôm qua

không?”

Liam lắc đầu, vụng về chùi nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.