TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1420

Người Khăn Trắng

Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng

MIÊU TINH

Về cái chết của một người già gần tám mươi tuổi thì chẳng có gì phải quan
tâm nhiều, nếu sau cái chết không có rắc rối quanh bản di chúc.

Số là bà Trần Ái Nguyệt, bảy mươi chín tuổi, sở hữu ngôi nhà nằm trong
khuôn viên hơn mười ngàn mét vuông, cộng với một đồn điền cao su hơn
một ngàn mẫu và một số bất động sản rải rác nhiều nơi. Lúc bà chết đi thì
không hề có người thân nào ở bên cạnh. Người luật sư đại diện cho bà cũng
là một luật sư lớn tuổi, đã trên sáu mươi. Luật sư Trần Kiều Oanh, một
người khá nổi tiếng trong giới luật sư liên quan đến những vụ án phân chia
tài sản, thừa kế vv... đã cố hỏi bà lần cuối về điều mà bà ghi trong tờ di
chúc mà bà còn chưa rõ lắm... Tuy nhiên cho đến lúc bà Ái Nguyệt nhắm
mắt, bà chỉ trả lời vắn tắt:
- Tôi chết rồi mọi việc sẽ rõ.

Điều khoản ghi trong di chúc làm cho luật sư Kiều Oanh thắc mắc là nhân
thân của người thừa hưởng. Ở khoản chính yếu tố, bà Ái Nguyệt ghi: Để lại
toàn bộ tài sản cho người có tên là Lộng Ngọc, địa chỉ 10786 đường
Xuyên, thôn Lý Hoà. Lúc thực hiện di chúc, luật sư Oanh có hỏi về cái tên
hơi lạ, ít nghe nhắc tới này thì bà Ái Nguyệt đáp tỉnh táo:
- Đó là tên một người cháu ruột của tôi, lâu nay tôi ít liên hệ. Luật sư cứ
làm đúng như ý của tôi.

Dĩ nhiên đâu ai có quyền làm trái ý người chủ tài sản khi họ còn tỉnh táo
hoàn toàn cho đến khi bà Ái Nguyệt chết.

Luật sư Kiều Oanh khi ấy đã nghỉ hưu, không còn hành nghề nữa, nhưng
bỗng hôm ấy có người gửi cho bà một mảnh giấy, đặt ngay trên bàn làm
việc tại nhà riêng của bà. Trong giấy ghi vắn tắt: Mời Luật sư tới ngay biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.