TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1028

cheo leo, cuối cùng phát hiện ra ở đó có một hang sâu mà hình như chưa có
dấu chân người lui tới!

Nếu gặp người phụ nữ khác thì đã sợ, rút lui ngay, nhưng bà Thợ thì không.
Bà nghĩ: tại sao mình không chọn nơi này để ở, vì chỗ Tây An Tự quá đông
người?

Nghĩ là làm ngay. Bà Thợ dùng tay không bẻ cành lá, dọn đường ngay khu
vực miệng hang, ngẫu nhiên có một nơi trú ngụ lý tưởng vô cùng. Từ hôm
đó, bà Thợ ở lại luôn, không trở về Tây An Tự, nhiều người trong chùa đồn
rằng bà đi lang thang lên núi đã bị hùm beo ăn thịt rồi!
Một thân một mình, không thức ăn, nước uống, lại không có chăn màn để
ngủ, vậy mà người phụ nữ gan dạ đó đã trụ lại được ở hang đá. Để có cái
ăn, bà tự đi tìm đào củ khoai dại ăn đỡ đói, nước thì hứng sương đêm bằng
lá cây chứa vào một hốc đá, uống dần. Thỉnh thoảng, bà mới mò xuống
chân núi tìm mua một vài thứ cần thiết rồi lại trở lên hang ngay.

Mỗi ngày bà bới đất chung quanh hang, gieo trồng nhiều loại hạt, cả hạt lúa
kiếm được từ dưới núi mang lên và tối thì hứng sương, khi có mưa hứng
nước mưa, để dành tưới cây hoa màu. Chẳng mấy chốc quanh bà đã có hẳn
một điền trang thu nhỏ, đủ nuôi sống bà quanh năm. Rồi trong bà nảy sinh
một ý nghĩ lập một ngôi chùa tại đó.

Đầu tiên bà gom đá nhỏ, đá lớn, lắp ghép thành bậc thờ, rồi hình phật Tổ,
Phật Bà tuy không sắc sảo, nhưng cũng tượng trưng được cho lòng mộ đạo,
kính Phật của bà và từ đó hình thành một ngôi chùa trong hang mà bà tự đặt
tên là Phước Điền Tự. Tên đó có nghĩa “ngôi chùa giữa ruộng nương mang
lại phước lộc cho mọi người”.

Bà Thợ đương nhiên thành người sáng lập và là trụ trì đầu tiên của Phước
Điền Tự, hay còn gọi là Chùa Hang sau này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.