TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1236

trước mộ bia. Có khác hẳn trước là lần này kèm theo một mẩu giấy nhỏ gài
ở chỗ cuống hoa. Chữ viết rất vội, nhưng nhìn qua là thấy giống với chữ
của mẹ trong hộp kỷ vật. Hương hơi run tay khi cầm mẩu giấy lên, chỉ hai
dòng chữ ngắn gọn: “Cuộc sống của con sẽ không được yên bình nữa rồi.
Hãy đưa nguyên cái tách trà mẹ để lại trong hộp đi nhờ người ta phân tích
chất vết nâu dính trên đó...”
- Mẹ ơi!
Hương nhìn quanh rồi cảm giác như mẹ mình đứng gần đó. Cô vừa gọi vừa
bật khóc:
- Mẹ sống hay chết, là ma hay là người thì cũng ra với con. Con muốn được
gặp mẹ, chứ không muốn như thế này. Ra đây đi mẹ.
Bốn bề yên lặng. Nghĩa trang buổi sáng hầu như chẳng có bóng người, ôm
bóa hoa trên tay, Hương lại chạy vòng vòng qua các hàng mộ để tìm. Chợt
có ai đó hỏi:
- Cô tìm ai vậy?
Nhìn người đàn ông có tuổi với cây đuốc trên tay. Hương hỏi:
- Bác có thấy ai vừa ở đây đi ra không? Một người phụ nữ…
Người giữ nghĩa trang lắc đầu:
- Từ sáng tới giờ chỉ có cô là người đầu tiên vào đây.
Chợt nhìn thấy bó hoa Mimosa trên tay Hương ông ngạc nhiên:
- Dạ...?
Ông tỏ vẻ sợ hãi:
- Không nên đâu! Từ mấy năm rồi, hễ ai mà hái dù là một cành nhỏ thì sẽ
bị quở ngay!
Hương ngạc nhiên:
- Quở là sao bác?
- Tôi giữ nghĩa trang và quét dọn, nhổ cỏ ở đấy. Có lần thấy Mimosa nở
đẹp quá tôi hái đem về chưng, không ngờ hái được một nhánh hoa thì bỗng
tôi thấy tối sầm trước mắt, lảo đảo muốn té. Sau đó về nhà tôi bị bệnh một
trận tưởng chết mà chẳng biết mình bị bệnh gì.
- Có chuyện ấy sao?
Nghĩ là cô gái này không tin, ông ta kể tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.