con dê này là ma quỷ?
Ông Khôi thở dài:
- Tôi làm sao mà biết được. Từ trước đến giờ mình vẫn ăn thịt dê, có sao
đâu?
Bà vợ thừ người:
- Như vậy con dê của lão Duy có vấn đề. Sáng mai ông hỏi thử lão ấy xem
sao? Con dê lão ấy mua ở đâu? Ông Khôi gật đầu nằm xuống ngủ. Tiếng dê
không kêu nữa mà là tiếng người rên rỉ:
- Mau trả lại thân xác cho ta. Tại sao các ngươi lại ăn thịt ta.
Ông Khôi xanh cả mặt.
- Dê kia ngươi vừa nói cái gì? Ngươi nói được tiếng người à?
Tiếng nói cau có:
- Ông đã ăn thịt của ta, ta bắt ông phải trả nợ.... Như ta đã bắt lão Duy đền
tội. Hắn cả gan bắt ta đem thịt ta chia cho mọi người. Hễ ai ăn thịt ta phải
trả lại cho ta...
Ông Khôi lắp bắp:
- Nhưng đâu phải chỉ có mình tôi ăn, còn mấy người khác mà.... mà tôi biết
đền cho ông cái gì bây giờ...?
Tiếng dê gắt: (??)
- Con dê đó, anh Duy bắt được ngoài nghĩa địa. Nó là một con dê trắng.
Anh ấy kể lại cho tôi nghe.
Bốn người đàn ông rụng rời:
- Con dê ở nghĩa địa à? Thôi rồi, mình ăn phải thịt con dê ma rồi. Hèn chi
nó đòi mạng là phải. Bây giờ phải làm sao đây. Sao ông Duy liều thế nhỉ?
Bà vợ ông Duy ai oán:
- Con dê đó không chỉ là con dê ma. Mà nó chính là con ma hóa thành.
Ông Khôi kinh hãi:
- Ma à? Làm sao mà ma hóa thành dê được?
Vợ ông Duy nức nở:
- Đêm trước, ông Duy nhà tôi từ phía núi Dài về nhà, ông đi dự tiệc cưới
của con người bạn. Lúc đó ông đã say chếnh choáng. Lúc qua nghĩa địa,
gặp một người áo trắng. Ông Duy cứ tưởng là người. Lúc nói chuyện mới