TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1777

Lâm giật mình choàng tỉnh, anh mở mắt ra nhìn xung quanh, toàn thân tê
tái và rã rời, đầu óc Lâm quay điên cuồng. Anh như người say vừa tỉnh, mồ
hôi lấm tấm thấm ướt cả chiếc áo đang mặc.
Anh bần thần như người mộng du, giấc mơ ban nãy khiến cho tâm trí Lâm
rối bời. Đây là một giấc mơ lạ lùng từ trước đến giờ anh mới gặp, những lời
nói của người đàn bà và những câu đáp của anh, khiến cho anh nhớ rõ như
thuộc lòng.
Anh vẫn còn ngờ ngợ đây là một sự thật hay chỉ là một giấc chiêm bao.
Phải chăng một giấc chiêm bao mang một ý nghĩa đặc biệt cần Lâm giải
nghĩa?
Lâm đưa mắt nhìn đồng hồ, giờ này mới có một giờ chiều. Anh đã ngủ trưa
được hai tiếng, lúc sáng đến giờ Lâm vẫn không thấy ông Năm. Anh không
biết ông ta đi đâu mất dạng. Đang trong lòng ngờ vực về ông Năm, chợt
Lâm nghe có tiếng chuông ngoài cổng. Anh loạng choạng đứng dậy, xuống
nhà mở cổng. Khi cánh cổng được mở ra, một bóng người quen thuộc trong
mắt Lâm khiến cho anh buột miệng thốt lên:
- Dì Nương…!
Người đàn bà ấy chính là dì Nương hôm nào Lâm đã gặp và cũng chính
người ở trong căn nhà ma quái mà thị trấn này biệt lập ra.
Dì Nương vẫn không thay đổi gì, bộ đồ đen may kiểu Trung Hoa cổ kính và
dì đội trên đầu chiếc khăn đen che phủ cả khuôn mặt, có lẽ dì không muốn
cho mọi người xung quanh nhận ra dì.
Lâm mời dì Nương vào nhà, nhưng dì lắc đầu từ chối:
- Dì không thích vào nhà ai, ngoại trừ nhà dì ra...
Dì Nương nhìn thẳng vào mắt Lâm nói:
- Con đã hứa vẽ chân dung con gái của dì, bây giờ con nên thực hiện lời
hứa đó.
Lâm lặp lại câu nói của dì Nương:
- Vẽ chân dung con gái của dì ngay bây giờ ạ?
Dì Nương gật đầu, dì nói như ra lệnh cho Lâm:
- Con vào trong chuẩn bị mọi thứ. Dì sẽ đợi con đến nhà dì.
Nói xong dì Nương quay lưng bước đi. Dì không đợi cho Lâm phản ứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.