TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1818

Lâm cầm máy lên, trong đó truyền đến một giọng nói lạ:
- Tôi là cảnh sát điều tra, có một vụ án xảy ra tại khách sạn Ngàn Sao. Ông
ta tên là Vũ Nguyên đã tự nổ súng tự sát. Chúng tôi xem thấy có một bức
thư ông ta gửi cho anh kèm theo là một quyển nhật ký của một cô gái tên là
Phương Ngọc Nhi mời anh lập tức đến khách sạn gặp chúng tôi.

Không mấy lúc. Lâm đã đến khách sạn Ngàn Sao, đó là một khách sạn cũ
kỹ hay nói đúng hơn nó là một phòng trọ bình dân dành cho những người
khách bình dân.

Trong khách sạn có rất nhiều người, không kể đến những người dân hiếu kỳ
đang đứng xung quanh tò mò nhìn vào.
Khi Lâm bước vào khách sạn, có một người đàn ông tiến đến trước mặt
anh, tự giới thiệu.
- Tôi là thanh tra Hùng Minh. Có phải anh là họa sĩ Vũ Lâm không?
Lâm gật đầu, đưa tay bắt tay Hùng Minh. Mọi người trong phòng tránh ra
để Lâm và Hùng Minh bước vào.
Trước mắt Lâm là một thi thể người đàn ông gầy còm. Khi người ta kéo
tấm khăn phủ mặt ông xuống, Lâm rùng mình khi trông thấy có nhiều nếp
nhăn và co rúm lại trên khuôn mặt đen sì của ông ta, nhất là đôi mắt ông ta
mở trừng lên không chịu nhắm lại.
Những giọt máu loang lổ trên mặt ông ta giờ chuyển sang một màu đỏ bầm.
Bất chợt, Lâm liên tưởng đến chiếc đầu lâu lúc lắc với hai con mắt đỏ như
máu bay ra cái làn khí đậm màu đỏ bầm hôi thối.
Lâm lùi lại, anh quay mặt nhìn đi hướng khác, anh không muốn trông thấy
cảnh tượng kinh hoàng này.

Hùng Minh bước đến bên Lâm. Anh ta đưa cho Lâm một bức thư của ông
Nguyên và quyển nhật ký của Ngọc Nhi.
- Đây là vụ án mạng xảy ra khá ly kỳ, nó được chuẩn bị rất chu đáo. Nếu
như không có cái chết của ông Nguyên thì vụ án này vẫn nằm trong vòng bí
mật. Anh quen biết với cô cháu gái của ông ta khi nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.