TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1826

- Duyên nợ con người, không ai tránh khỏi được, có duyên mà không nợ
cũng là con số không.
Còn Chí Thông thì cười giả lả:
- Thật là khổ cho tao, đã làm ông mai cho mày mà chẳng được gì. Cuối
cùng lại bắt ông mai thay vào mớ trớ trêu.
Lâm mỉm cười, anh không nói gì trước sự lúng túng đáng yêu của hai
người…

Giờ đây Chí Thông và Thùy Dung đang chuẩn bị đón đứa con đầu lòng của
họ sắp ra đời, nhìn họ tràn ngập hạnh phúc anh cũng vui lây...
Lâm đã thực hiện ý nguyện của Ngọc Nhi. Anh sang Nhật, sau khi hỏa táng
thi thể Ngọc Nhi, anh đem hài cốt của cô về chôn cạnh hai ngôi mộ dì
Nương và bà Ngọc Lan.

Lâm có tìm đến ông Năm, nhưng sau khi nghe tin Ngọc Nhi chết, vì quá
đau buồn, ông đã bỏ thị trấn, từ lúc đó không còn biết tin tức gì về ông nữa.

Ba mẹ Lâm hối thúc anh lấy vợ, nhưng đến bây giờ vẫn không một bóng
hồng nào lọt vào mắt anh, phải chăng anh đã hững hờ với cuộc đời này?

Sáng nay Lâm đi làm như thường lệ, xưởng vẽ tranh của anh đã phát triển
rộng thêm nhiều và những người đam mê nghệ thuật đến đây hăng say làm
việc rất đông. Tất cả đều ngưỡng mộ tài năng của Lâm, họ kính trọng anh,
tôn sùng anh, vì anh là bậc thầy của họ…

Khi Lâm đang ngồi vào bàn làm việc thì cánh cửa phòng anh bật mở.
Người phụ tá của anh bước vào đi bên cạnh là một cô gái tóc dài, dáng cao
thanh tú và mảnh mai, chiếc nón rộng vành che đi khuôn mặt của cô làm
cho Lâm nhìn không rõ, nhưng gây cho anh ấn tượng khá đặc biệt là chiếc
đầm dài cô gái đang mặc, màu tím nhạc có những cánh hoa trắng li ti.

Người phụ tá của Lâm là một anh chàng thư sinh cao dong dỏng, cặp kiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.