TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1855

Siêu ấp úng vì chưa kịp nhớ lại sự kiện đầy quái đản vừa xảy ra với mình:
- Con... con không biết...
Giọng cha cậu nóng nảy:
- Tại sao lại không biết khi chính mắt tao cũng nhìn thấy và nghe rõ mày rú
lên như bị quỷ nhập tràng bắt mất thần.
Siêu lập lại lời của cha bằng thái độ sợ sệt:
- Quỷ nhập tràng bắt mất hồn.
- Phải. Chắc mày hay đi theo mấy thằng ôn vật kia phá phách những nơi
linh thiêng nên bị trừng phạt dở điên, dở khùng rồi.
Mẹ Siêu chận mìệng cha cậu, không cho tiếp tục nói:
- Bậy... bậy quá. Sao ông lại có thể trù con mình như thế chứ. Dẫu chúng nó
có phá cũng không đến nỗi...
Sắc mặt của cha Siêu đỏ phừng phừng:
- Như thế mà bà còn cho là không đến nỗi ư? Ai đời đã lớn ngỏng mà
chẳng giúp ích gì được cho gia đình ngoài việc kéo bè, kéo lũ đi quậy phá
ngày đêm, đến người chết cũng không tha. Bà có nhớ đêm thứ sáu vừa qua
không? Chúng nó đi đâu tới gần sáng mới về chứ?
Trong lúc mẹ Siêu còn đang lúng túng thì cha cậu lại mắng:
- Tao nói trước, kỳ thi tốt nghiệp này mà hỏng thì đừng có ở trong nhà. Tao
không muốn thấy mặt đâu.
Chờ cha bỏ đi, Siêu mới khẽ làu bàu:
- Không muốn thấy thì thôi, làm gì mà hăm he dữ vậy.
Mẹ Siêu vỗ nhẹ vào miệng cậu:
- Nói hỗn... ba con nhắc nhở là muốn tốt cho con, phải lo mà sửa đổi.
Siêu chưa chịu phục thiện, cãi lại mẹ:
- Con có làm gì xấu xa và sai đâu ngoài việc đi chơi với mấy đứa bạn để
thư giãn lúc học hành căng thẳng. Thế mà ba cũng lấy cớ đó để mắng.
Vốn rất chìu chuộng Siêu nên khi nghe cậu nói, bà mẹ đã vội vuốt:
- Tính ba con nóng nảy chẳng lẽ con không biết... thôi thì lúc nào cảm thấy
học không vô cứ ra ngoài thong dong với bạn nhưng đừng có bày trò chi
quá đáng. Nhất là chuyện đụng chạm tới người chết. Họ mà quở là tiêu đời,
không ai cứu nổi đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.