TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 424

Nói xong, hắn nhét chiếc giẻ vào miệng Tuyết rồi ra lệnh:
- Chỉ một thằng ở đây giữ nó. Còn tất cả theo đúng kế hoạch mà hành động.
- Tuân lệnh thủ lĩnh.
Bọn chúng kéo nhau đi mai phục. Tuyết hoang mang lo sợ lẫn mệt mỏi. Cô
ngả đầu vào vách núi thiếp đi. Tên canh giữ Tuyết không biết nghĩ gì, nhìn
Tuyết bỗng lắc đầu ngao ngán.

Lê Trung ngả người trên chiếc ghế sofa nhắm mắt tận hưởng cái cảm giác
sảng khoái trong người. Sáng nay, “sếp” vừa ký cho anh một giấy phép bảy
ngày sau khi đã phá xong vụ án một đường dây ma túy. Anh sẽ cùng Uyển
Vân đi Nha Trang hít thở cái không khí nồng nồng của gió biển, sẽ cùng
ngâm mình trong làn nước biển buổi ban mai. Và sau đó là những nụ hôn
ngọt ngào của cô nàng làm phần thưởng cho anh sau chiến công.
Chuông điện thoại di động lúc nào cũng gắn chặt với anh reo vang. Anh
thầm nghĩ:
“Cha nội nào quái ác nhằm lúc này mà gọi điện. Chắc là lại có “độ nhậu”
nữa rồi.”
Lê Trung lắc đầu ngao ngán cho cái đám bạn của anh. Là một chiến sĩ an
ninh ngoại tuyến anh luôn có những cuộc tiếp xúc với nhóm “xã hội đen”
bên ngoài.
Uyển Vân thường hay làu nhàu:
- Không khéo rồi anh cũng hư như họ mất.
Lê Trung vuốt tóc người yêu, giải thích:
- Nhiệm vụ mà. Không lăn lộn như thế làm sao mà phá án.
Mãi suy nghĩ anh quên cả bắt điện thoại. Nghe tiếng chuông reo dồn dập
anh bỏ những hồi tưởng của mình trở về thực tại.
- Alô.
- Sao? Định không nghe điện thoại à?
Lê Trung giật nẩy mình đứng lên nghiêm chỉnh trong tư thế của một chiến
sĩ.
- Báo cáo đại tá.
Bên kia đầu dây, một giọng cười hiền lành vang lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.