TONY BUỔI SÁNG - TRÊN ĐƯỜNG BĂNG - Trang 132

học không vô, mặc định “không có khiếu ngoại ngữ”. Trồng trọt
thì sợ viễn cảnh đổ đống. Chăn nuôi sợ dịch bệnh chết hàng loạt.
Sản xuất ra sợ không bán được hàng. Vay vốn thì sợ áp lực trả
không nổi. Nhìn đời bằng ánh mắt lấm lét. Vì sợ quá. Nạt to 1 cái
là ướt quần.

Tư tưởng chủ bại khiến người ta cứ lần khần, dùng dằng, rối trí.
Trong khi thời gian thì trôi vun vút, nào có chờ đợi ai. Các bạn nên
nhớ, không có gì là quá sớm, cũng chẳng có gì là quá muộn. Khái
niệm sớm hay muộn là do mình tự nghĩ ra và tự giới hạn cho mình.
Vấn đề là muốn hay không muốn. Nếu muốn, quyết tâm
làm.

Tony có anh bạn, bác sĩ, khi anh sang Mỹ định cư, anh đã 35 tuổi.
Bên Mỹ họ không công nhận bằng bác sĩ của mình, nên anh phải
học lại. Ai cũng khuyên anh từ bỏ, thôi làm nail cho xong. Anh
không nghe lời ai, cứ mày mò, đánh vần từng chữ tiếng Anh và có
được bằng bác sĩ Mỹ lúc 46 tuổi. Ít ai biết thương hiệu 7UP thành
công sau 6 lần UP thất bại.

Có làm thì mới có sai. Sai thì sửa. Sửa rồi sẽ tốt đẹp hơn. Người
hay chỉ trích người khác phạm sai lầm thế này thế nọ, là vì họ dư
thời gian quá. Đâu có thấy 1 chủ doanh nghiệp lên mạng đăng đàn
chỉ trích cái anh gì mua Iphone bên Singapore đâu, vì họ đầu tắt
mặt tối ăn còn không kịp. Nên các bạn trẻ, nếu muốn làm thì cứ
làm, trong phạm vi tự mình trả giá thì cứ mạnh dạn. Bỏ vài ba chục
triệu tiền để dành thay vì mua smartphone, mình đem ra sản xuất
kinh doanh thử, trường hợp xấu nhất thì coi như đi đường rớt
mất. Sai càng nhiều lúc còn trẻ thì khả năng thành công trong
tương lai càng lớn. Và tuyệt đối, không chỉ trích người khác. Không
dành thời gian cho việc lảm nhảm đó. Nếu thèm chỉ trích quá thì
nên tự trách mình. Nằm gác tay lên trán suy nghĩ về đời mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.