Con cò của mẹ
“Chào dượng. Con tên S, tốt nghiệp ĐH Kiến Trúc và đã đi làm 2
năm. Nghĩ đến những tháng ngày đi học mà con thấy nao lòng.
Thời cấp 1 cấp 2 con không biết, chứ từ cấp 3 trở đi, 1 tháng
riêng tiền học của con đã là 5 triệu. Sau bao nhiêu năm, giờ con
kiếm được có 5 triệu/tháng, coi như tiền đầu tư cho con lỗ nặng.
Từ lớp 1, con đã phải học thêm đêm ngày để vô trường chuyên cấp
2. Rồi phải học bơi, học võ, học đàn, học 2 ngoại ngữ. Cứ 4h chiều,
ba con trốn việc ở công ty, ra đứng trước cổng trường, cầm gói xôi
và hộp sữa rồi chở con chạy như bay đến các lớp học thêm, 9h30
tối con mới về tới nhà, vô bàn ngồi làm bài tập đến 12h mới
được ngủ. Kiệt sức vì học nhưng con phải có thành tích để ba mẹ
khoe với bạn bè. Con luyện toán-lý-vẽ từ năm lớp 10, MỤC ĐÍCH
DUY NHẤT LÀ để thi ĐH nên con không quan tâm đến các môn
khác, cả lớp con ai cũng vậy, đậu ĐH 100% chứ giờ kêu viết đơn xin
việc thì thua, phải search trên mạng xuống rồi sửa sửa lại tí chút.
Ở
trường kiến trúc, tiền dụng cụ học tập cao ngất. Tốt nghiệp ra,
ngành xây dựng không còn nhiều công trình nữa, con có việc làm là
rất may mắn, bạn bè con thất nghiệp nhiều, chỉ có vài đứa giỏi
ngoại ngữ đi làm cho công ty nước ngoài, vài đứa có điều kiện thì đi
du học, còn lại thì ất ơ vạ vật. Con không nói được ngoại ngữ nào ra
hồn, cũng chẳng thích đàn hát võ thuật gì. Đam mê kiến trúc
không có, các công trình vẽ ra cho khách, con còn thấy xấu nữa là.
Hồi đó con chọn kiến trúc vì mọi người trong nhà nói là “NGHỀ
NÀY DỄ XIN VIỆC, KHÔNG AI NHẬN THÌ ĐI VẼ NHÀ CHO
NGƯỜI TA CŨNG SỐNG ĐƯỢC”. Giờ con thấy làm gì cũng phải
có đam mê, phải có chút tài năng mới kiếm tiền được dượng ơi.
Con chán nản toàn tập, lớp con chỉ các bạn ở tỉnh lên, nghèo nghèo…