TÔTEM SÓI - Trang 175

Đoàn ngựa xuống một đoạn, bắt đầu leo lên con dốc lớn hơn. Lúc này, ông
Pilich mới lại gần Trần Trận, dùng ống tay áo che miệng, nói với cậu, giọng
đã dịu xuống: Muốn làm một thợ săn giỏi, cái tai phải tinh. Tai sói tinh hơn
mắt sói. Trần Trận cũng lấy tay áo che miệng, hỏi: Nói chuyện lúc này có
sợ sói nghe thấy không hả bố?. Ông già nói khẽ: Ta đang leo dốc, có núi
che chắn, lại ngược gió, nói nhỏ không sao. Trần Trận lại hỏi: Chỉ dựa vào
thính giác mà đến được địa điểm mai phục, hở bố?. Ông già nói: Chỉ dựa
vào tai cũng chưa ổn, mà phải nhớ giỏi, nghe tiếng chân ngựa biết là đang
đi trên vùng đất nào, phía dưới tuyết là cỏ, cát hay đá sỏi thì biết đó là
những nơi nào; lại còn ngửi nữa, ngửi mùi mà tiến thoái. Trong gió có mùi
tuyết, mùi cỏ, mùi cát, mùi đất phèn, mùi sói, mùi cáo, mùi phân ngựa và
mùi lều trại. Đôi khi không mùi vị, phải dựa vào tai và trí nhớ, tối đến mấy
ta cũng nhận ra đường đi. Trần Trận vô cùng cảm phục, nói: Biết đến khi
nào con mới làm được như bố?....
Trần Trận cảm thấy ngựa vẫn đang leo dốc, liền tranh thủ hỏi tiếp: Ở ta có
bao nhiêu người giỏi như bố? Ông già trả lời: Các mã quan và những con
sói già. Vậy con người đáng gờm hay sói đang gờm? Ông già nói: Con
người làm sao bì được với sói. Trước đây có một con sói đầu đàn giết hại
gia súc nhiều vô kể, cắn chết cả con ngựa quý của Vương gia. Điều động
toàn bộ thợ săn giỏi nhất vùng, kiên trì lùng sục suốt nửa năm mới tóm
được, té ra nó là một con sói mù dở: một mắt đui, một mắt chột!....
Lưng ngựa phía dưới mông người cưỡi đã phẳng ngang, ông già lập tức
ngừng câu chuyện. Đoàn người ngựa vượt đỉnh dốc, đi xuống một bãi cỏ
bằng phẳng. Ông Pilich thúc ngựa chạy nhanh hơn, đại đội nhân mã lặng lẽ
bám sát ông. Không còn nghe tiếng cười rúc rích của trẻ em và phụ nữ,
đoàn người ngựa như những kỵ sĩ được huấn luyện chính quy đang chấp
hành nhiệm vụ tác chiến. Vậy mà trên thực tế, đây là những người mới
được tổ chức, có rất nhiều người già, trẻ em và phụ nữ chân yếu tay mềm.
Vậy thì đội quân chính quy gồm những chiến sĩ thiện chiến sẽ như thế nào?
Trần Trận cảm nhận được ngay tính phổ cập tố chất tuyệt vời về quân sự ở
dân tộc này. Tại trung nguyên Hoa Hạ, toàn dân là lính chỉ là khẩu hiệu
suông hoặc mơ ước của người cầm quyền, nhưng trên thảo nguyên Mông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.