TÔTEM SÓI - Trang 229

phá, cỏ dày, cao hơn một mét, có đầm nước rất to, cỏ lụi trên mặt đất dày
hàng thước. Nước nhiều cỏ dày, nên ruồi muỗi ở đây cũng kinh người.
Đến hè và thu, muỗi ở đây cắn chết bò. Mỗi bước chân có hàng ngàn con
muỗi bay lên, sợ như đi trên đất cỏ gài mìn. Người và gia súc vật không
dám bén mảng đến quả núi này. Cỏ già dày quá, cỏ non phải vươn cao mới
đón được ánh sáng mặt trời nên vừa dài vừa mảnh, súc vật không thích ăn,
cỏ ăn cũng không béo.
Ông Ulichi với tư cách một trưởng bãi lâu năm, rất muốn khai phá bãi chăn
thả mới này. Từ lâu ông đã tiên đoán, chính sách trọnng số lượng hơn chất
lượng sớm muộn bãi chăn ở Ơlon sẽ quá tải, nhiều năm nay ông đã để ý
quả núi hoang, mong một cuộc cháy đồng thiêu trụi hết cỏ già, để rồi sang
xuân, ông lùa hàng vạn gia súc lên núi giẫm tơi đất, ăn sạch cỏ non, khống
chế chiều cao của cỏ. Và như vậy là đất thì xốp, nhiều màu, cỏ mọc thấp,
muỗi cũng không còn. Chỉ vài năm sau, nơi đây trở thành bãi chăn thả mùa
hạ chất lượng cao, thêm một bãi chăn nữa cho cả mùa hè của mục trường.
Tiếp đó, sẽ cải tạo bãi chăn mùa hạ thành bãi chăn mùa xuân và mùa thu,
tính ra gia súc của mục trường có thể tăng gấp đôi mà không quá tải.
Những năm trước lửa đồng mấy lần chiếu cố bãi chăn Ơlon, đáng tiếc là
chưa lần nào lan đến nơi này, mãi đến cuối thu năm ngoái, đám cháy mới
lan đến núi hoang. Sau đó trời mưa, núi hoang đen như dầu. Ulichi quyết
tâm thực thi kế hoạch của ông, Bao Thuận Quý ủng hộ không điều kiện,
nhưng bị một số mục dân phản đối. Ai cũng sợ muỗi nơi đó. Ulichi mời
ông bạn già Pilich giúp một tay, cùng lên núi hoang khảo sát, chỉ cần ông
chấp thuận là đề nghị ông dẫn đại đội Hai đến bãi chăn thả mới.
Ba người đi xuyên bãi cỏ đông của đội bên cạnh. Trần Trận cảm thấy ngựa
vướng chân, liền cúi xuống nhìn, thấy cỏ thu năm ngoái tốt nguyên, cao
chừng bốn đốt ngón tay. Cậu hỏi Ulichi: ông thường kêu thiếu cỏ, ông xem
đây, cừu ngựa ăn cả một mùa đông mà cỏ vẫn còn nhiều thế này.
Ulichi cúi xuống nhìn, nói: Toàn là thân cỏ, rất cứng, gia súc bứt không
dứt, nhưng nếu dùng sức thì lôi cả rễ lên. Rễ cỏ không bổ, ăn vào không
béo, mà ăn đến vậy thì phải gặm, gặm mãi, bãi cỏ thoái hóa... Người Hán
nội địa đẻ nhiều quá, cả nước thiếu thịt, thiếu nước uống, dầu mỡ, thịt bò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.