TÔTEM SÓI - Trang 268

nguyên, đất tổ của người Mông Cổ, nơi thờ phụng trời, thánh địa thờ phụng
vật tổ, tông sư, chiến thần, hộ thần của người Mông Cổ, mà một thanh niên
người Hán lại nuôi một con sói, thì quả là đại nghịch vô đạo! Nếu như
chuyện này xảy ra vào thời cổ đại, Trần Trận sẽ bị coi là kẻ dị giáo, chắc
chắn bị tội bốn ngựa phanh thây rồi cho chó ăn. Ngay thời bây giờ cũng bị
coi là vi phạm chính sách của nhà nước đối với dân tộc thiểu số, tổn thương
tình cảm dân tộc của dân thảo nguyên. Nhưng điều mà Trần Trận sợ nhất
là đã làm cho ông Pilich nổi giận, làm tổn thương tình cảm của ông, một
ông già Mông Cổ đã dẫn dắt cậu đi sâu vào lĩnh vực tinh thần "tôtem sói"
thần bí của người Mông Cổ, và ngay cả cái ổ sói cũng là do ông già chỉ vẽ
từng tí mới đào được. Cậu không còn cách nào bảo vệ quan điểm của
mình. Cậu ấp úng: Bố! Ông già gạt phắt: Đừng gọi tôi là bố nữa! Trần
Trận van nài: Bố, con sai rồi, đó là con khong hiểu luật lệ Mông Cổ, xúc
phạm đến bố... Bố, bố cho con biết phải xử lý với con sói đáng thương như
thế nào. Cậu khóc, nước mắt lã chã, ướt cả con sói và đám cỏ dưới chân.
Ông già sững người, nhìn Trần Trận chăm chú, nhất thời chưa biết nên xử
lý như thế nào đối với con sói. Ông biết rõ Trần Trận nuôi con sói không
phải để phối giống, mà vì quá mê thảo nguyên. Trần Trận là đứa con người
Hán do ông chỉ bảo từng li từng tí, cậu ta say mê thảo nguyên hơn cả lớp
thanh niên Mông Cổ bây giờ. Vậy mà chính Trần Trận đã phạm một tội mà
ông không thể tha thứ, một việc mà ông chưa từng gặp, chưa từng xử lý.
Ông già ngửa mặt lên trời, than thở: Tôi biết thanh niên người Hán các cậu
không tin thần thánh, không quan tâm tới hồn phách của mình. Tuy hơn
hai năm nay cậu ngày càng thích thảo nguyên và sói, nhưng cậu chưa hiểu
tôi. Tôi già rồi, mỗi năm một yếu. Thảo nguyên gian khổ, rét buốt. Người
Mông Cổ suốt đời đánh nhau như người rừng, người già Mông Cổ bệnh tật
đầy mình, không sống nổi. Tôi cũng chỉ vài năm nữa là lên chầu trời. Sao
cậu lại nuôi người sẽ dẫn ta lên trời trong một cái ổ chó? Cậu làm vậy là
tôi có tội, trời có thể không nhận linh hồn tôi, mà quảng tôi xuống địa ngục
phía dưới sa mạc Gôbi. Trên thảo nguyên mà ai cũng như cậu đối xử với
sói như nô tài thì linh hồn người Mông Cổ đi đâu về đâu?
Trần Trận khẽ khàng giải thích: Bố, con đối xử với sói như nô tài ở chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.