TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 130

ghen không Tuấn?
- Sao lại ghen? – Tuấn ngạc nhiên.
Vy và Uyên che miệng cười vì nét mặt ngơ ngác của Tuấn trông thật khôi
hài. Tuấn cũng bật cười theo.
Chiều hôm đó ba người trở về Rạch Giá.
***
Uyên vuốt mấy sợ tóc mai của Vy cho thẳng nếp. Đưa cho Vy cái gương,
Uyên hỏi:
- Em vừa ý chưa?
- Đẹp lắm! Cám ơn chị!
Uyên ngắm Vy. Hôm nay Vy đẹp thật. Son phấn và bộ áo dài xanh ngọc
tuyệt đẹp kia không phải là phần chính tạo nên vẻ đẹp của Vy, mà là ánh
mắt long lanh, nét dịu dàng uyển chuyển. Hạnh phúc và tình yêu đã tô lên
người Vy những sắc màu đẹp nhất. Uyên mỉm cười hài lòng. Vy như một
tặng phẩm của tạo hóa dành cho những kẻ đang yêu và đang được yêu.
Thấy Uyên cứ nhìn mình, Vy cười:
- Bộ em giống ngáo ộp lắm hả? Làm gì nhìn em không chớp mắt vậy?
- Bây giờ ít có dịp gặp nhau, chị nhìn em cho no mắt được không?
- Thích thì nhìn cho đã đi!
Vy nguýt dài. Kiều và Hoa đẩy cửa buồng bước vào. Cả hai ào đến bên Vy,
Kiều chắc lưỡi:
- Hết sảy! Mày bình thường thì không có gì là đẹp, nhưng hôm nay yêu
kiều dễ thương quá đi!
- Còn phải nói, - Vy dẩu môi.
- Tới đám hỏi của em, chị Uyên phải về trang điểm cho em mới được! –
Kiều níu tay Uyên làm nũng.
- Được, chị sẽ trang điểm cho Kiều đẹp hơn cả Vy, chịu chưa?
- Ước gì có Thúy ở đây. Chắc nó vui lắm! – Vy chợt than thở, - Không cho
nó biết tin tụi tao làm lễ đính hôn, chắc Thúy sẽ giận tao lắm.
- Thôi đi mày, mày đừng tưởng ai cũng lòng dạ ngay thẳng và thương bạn
thật tình như mày.
Hoa bĩu môi nói một cách mỉa mai. Vy cau mày không hài lòng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.