TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 153

ngồi lên xe, Vy cố kiềm nén tiếng khóc. Cô không muốn người khác nhìn
thấy cô khóc, nhìn cô như một kẻ yếu hèn.
- Em xin lỗi! Đáng lẽ em không nên khóc. Em phải thật bình tĩnh để giải
quyết mọi việc. Em sẽ không khóc nữa đâu.
- Ngốc quá đi! Em cứ khóc cho thỏa thích, ở đây chỉ có em và anh. Khóc
được, em sẽ thấy nhẹ lòng đi hơn.
- Anh Lâm!
Vy òa lên khóc nức nở. Tình thương của Lâm dành cho cô thật sâu đậm. Cô
đã gây cho anh bao khổ sở, phiền muộn, Lâm vẫn không trách giận, mà còn
luôn chăm lo theo từng bước đi của đời cô. Lúc đau buồn hay gặp khó
khăn, Vy tìm đến anh để được an ủi, vỗ về. Mười năm trước cũng vậy và
bây giờ cũng vậy, tình cảm thân thiết đó vẫn không có gì thay đổi. Nép vào
lòng Lâm, Vy thấy mình được che chở và cảm giác không còn lo sợ gì nữa.
Cô khóc, khóc mãi cho đến khi nước mắt không còn. Vy ngẩng lên nhìn
Lâm. Lâm nhìn cô mỉm cười, ấm áp hỏi:
- Sao hả? Em thấy nhẹ nhõm hơn không?
Vy gật đầu. Lâm lấy khăn tay đưa cho Vy lau mắt. Anh đỡ cô ngồi ngay
ngắn trên xe. Anh lùi ra một bước ngắm nghía cô:
- Tươi tỉnh lên rồi! Em muốn nói chuyện tiếp hay để anh về nhà?
- Em muốn nói chuyện với anh. Nói hết những chất chứa trong lòng, nếu
không sáng mai em sẽ không đủ cam đảm để nói nữa.
- Vậy nói đi!
Vy tư lự hồi lâu, thở dài nói:
- Em đang tự hỏi tại sao mình lại yêu Tuấn và sẵn sàng hy sinh cả đời vì
anh ấy. Anh có biết tại sao không?
- Có biết, nhưng chỉ trên phương diện là một người ngoài cuộc.
- Vậy anh nói đi!
- Vì Tuấn là mẫu người đàn ông mà em thật sự cần. Một người đàn ông
mạnh mẽ, trầm tĩnh, nhưng biết yêu chiều, biết say đắm trong tình yêu. Lúc
đó Tuấn ngỏ lời yêu, em đang rất cô đơn, cần người để chia xẻ nỗi buồn, để
bộc lộ tình cảm và cũng để có được chiều chuộng nâng niu. - Lâm nhìn
thẳng vào mắt Vy, buộc cô phải lắng nghe những gì anh đang nói. - Mọi ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.