TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 165

Nguyễn Thị Diệp Mai

Trả hoa hồng cho đất

- 14 -

- Không phải vậy đâu Vy. Em là một người phụ nữa đầy nữ tính, chỉ có điều
anh không đủ khả năng để đánh thức em. Anh bất lực trước em!
- Đứng có an ủi em! - Vy cười buồn. Cầm tay Thúy đặt vào tay Tuấn, cô
nói. - Hai người hãy sống vì nhau. Thúy là của anh. Không biết sau này em
sẽ ra sao, nhưng em luôn cầu mong cho hai người được hạnh phúc. Anh
đừng làm khổ Thúy!
- Anh sẽ không bao giờ làm khổ ai nữa.
Tuấn nhìn Thúy tràn đầy hạnh phúc. Vy đứng dậy quay người bỏ đi.
- Vy! - Tuấn gọi.
Vy quay lại. Tuấn và Thúy tay trong tay, bước lại cạnh Vy. Tuấn mỉm cười
hỏi:
- Chúng mình vẫn là bạn chứ?
- Chị có thể xem em như một người bạn không, Vy?
- Mình mãi mãi là bạn. Ngày mai tôi đi công tác xa hai tuần, nhưng đám
cưới của ahi người tôi sẽ là tiếp tân hay dâu phụ cũng được.
- Chị hứa giúp em trang điểm nghe!
Thúy cười rạng rỡ. Vy nghe lòng mình giá lạnh. Cô cố giữ nụ cười trên môi
đóng cho trọn vai tuồng:
- Chị hứa. Xin lỗi hai bác giùm tôi! Tôi mệt quá chỉ muốn ngủ.
Vy bình thản bước ra khỏi phòng khách. Mỗi bước đi của cô là một cố gắng
ghê gớm. Vy sợ mình sẽ ngã quỵ trước khi về phòng riêng. Đóng cửa
phòng xong, Vy ngã vật ra giường. Cơ thể rã, rời, Vy mở mắt nhìn trừng
trừng lên trần nhà. Đôi mắt ráo hoảnh, trơ lỳ không cảm xúc, Vy nằm đó
đầu óc rỗng tuếch.
*
* *
- Vy ơi, xong chưa?
Uyên đẩy cửa bước vào. Vy đứng tần ngần trước tủ áo. Uyên bước lại đứng
cạnh Vy, nhìn vào tủ áo cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.