TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 169

- Xin lỗi! Nhưng đó là sự thật mà...
Vy bước lại khoác tay Hoa, cười khì:
- Thôi đi, đám cưới của bạn mình mà mày nhăn nhó gì chứ? Cười lên cho
tao nhờ đi!
- Cười cái dầu của mày! - Hoa liếc xéo bạn rồi phì cười. - Chỉ tại tao
thương mày quá đi, đồ quỉ à!
- Thúy à, dẫn bọn này đi giới thiệu với hai bác đi!
Lâm phá tan bầu không khí nặng nề. Thúy nhoẻn cười, mời mọi người theo
mình. Thúy đưa "lũ chim chóc" đến giới thiệu với cha mẹ mình. Hai ông bà
vui vẻ bắt tay từng đứa, gởi gấm Thúy nhờ chăm sóc giùm.
Cả bọn vừa ngồi vào bạn. Hoa đã dấm dẳng nói:
- Hứ, con của ông bả khôn tới mọc nanh luôn, đã cướp hôn phu của người
ta, còn giả vờ tội nghiệp nữa.
-Hoa, - Uyên lên tiếng. - Dù sao đây cũng là đám cưới của ban em. Em
đừng khó chịu như vậy mà làm mọi người khó xử.
- Tao biết mày vì thương tao nên mới bực tức trong lòng như vậy. Nhưng
đây là chuyện riêng của tao để tự tao lo. Mày phải đối xử với Thúy như vợ
của bạn thân mày mới phải.
Hoa nhăn mặt xẵng giọng:
- Tao biết rồi, khỏi phải dạy.
- Mọi người cầm đũa đi! Thức ăn tới rồi nè.
Lâm gắp thức ăn bỏ vào chén Uyên. Uyên ngẩng lên nhìn anh, nhưng anh
không nhìn cô, tiếp tục gắp thức ăn cho Vy, Kiều và Hoa. Anh cười nói:
- Bữa nay tụi mình phải ăn thật nhiều, uống thật say, để mừng một con
chim rời đàn đi xây tổ âm.
- Phải rồi đó. Để em rót rượu cho!
Ngọc hưởng ứng. Cả bàn vui vẻ uống. Ngọc với Vũ tranh nhau những
miếng ngon. Vy cười đùa với đám bạn. Uyên đưa mắt nhìn "lũ chim chóc"
ầm ĩ mà nghe lòng ấm lạ. Hơn một năm qua, cô chỉ biết căm đầu vào công
việc, đối mặt với cuộc sống thực dụng hàng ngày, Uyên đã không có được
niềm vui thật sự. Chỉ khi được gặp "lũ chim chóc", Uyên mới thấy vui vẻ
thoải mái. Uyên mỉm cười hài lòng. Có cảm giác ai đang nhìn mình, Uyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.