TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 181

- Quá khứ bao giờ cũng là quá khứ, có nuối tiếc cũng không thể níu kéo lại
được.
Huy tư lự. Mỗi người đuổi theo một ý nghĩ. Huy chợt kéo cả hai về thực
tại, anh hỏi:
- Uyên lúc này sống ra sao?
- Vẫn với trái tim lạnh giá dù có rất nhiều người theo đuổi. Chị ấy vẫn
không quên được chuyện cũ.
- Thật tội cho Uyên! - Huy thở dài. - Anh biết con người Uyên sống nặng
về tình cảm. Mối tình đầu nào không đem lại niềm đau suốt đời khi tan vỡ.
Những người anh quen sau này không ai giống như Uyên cả.
- Anh có hối hận những gì mình đã làm không?
- Không. - Cạnh hàm Huy nhô ra, mắt nhíu lại cay đắng. - Anh biết mình
không thể nào giữ cho tình yêu khỏi tan vỡ. Thà chia tay còn hơn làm khổ
nhau suốt đời. Sáu năm đã trôi qua, anh vẫn không thể nào quên Uyên
được.
- Chỉ cần mình có lòng biết đâu số phận lại run rủi "Châu về Hiệp Phố"
Vy nói nho nhỏ như nói với chính mình. Huy nhìn thẳng cô, hỏi:
- Vy vừa nói gì?
- Không có gì. - Vy cười, uống cạn ly rượu.
Cô bước lại, định mở tủ rót thêm ly nữa. Huy lên tiếng ngăn:
- Em đừng uống nữa! Uống rượu nhiều không có lợi cho sức khỏe đâu.
- Em vẫn thường như vậy mà. Nhưng nếu bác sĩ không đồng ý thì bệnh
nhân sẽ không uống nữa. - Vy để cái ly vào tủ đóng cửa lại. Cô quay lại
nhìn Huy nói như xin lỗi. - Mải nói chuyện nên quên mất, chắc anh đói lắm
rồi hả?
- Ừ, đói thật. Nói chuyện với em, anh quên cả thời gian.
- Vậy anh vào trong rửa mặt mũi đi! Em thay quần áo, rồi anh chở em đi
ăn. Em bao anh kể như là em cảm ơn anh vậy.
- Được thôi, nếu em muốn tốn tiền thì anh không cản đâu.
- Còn nữa. À tối nay anh có hẹn với ai không? Nếu không, ăn xong, anh em
mình đến vũ trường Palace chơi. Có được không?
- Không có hẹn ai, nhưng tay em đau làm sao khiêu vũ được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.