TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 77

sát Vy. Không hiểu chuyện gì xảy ra với Vy nhưng Tuấn biết Vy đang phẫn
uất đến nỗi không nói lên lời. Tuấn không nhịn được, lên tiếng hỏi:
- Sao vậy Vy? Chuyện gì đã xảy ra?
- Vy có nói Tuấn cũng không hiểu được đâu.
- Vy không muốn nói thì thôi. Nhưng nếu nói ra sẽ cảm thấy thanh thản hơn
đó.
- Tuấn có thể nghe sao? – Vy thở ra.
- Có thể Tuấn không hiểu nhưng Tuấn có thể lắng nghe Vy nói.
- Vy cũng không biết nói từ đâu nữa.
- Cứ nói những gì Vy muốn nói.
- Tuấn đốt cho Vy điếu thuốc được không?

Tuấn châm thuốc đưa cho Vy. Vy rít những hơi thuốc dài. Vy nhìn theo
những cuộn khói tròn vẫn không nói gì. Tuấn im lặng chờ đợi. Hút được
nửa điếu thuốc, Vy lên tiếng:
- Vy kể cho Tuấn nghe. Mọi chuyện bắt đầu từ lúc chịu Uyên thực tập ở
Xuân Mai trở về.
Vy kể cho Tuấn nghe mọi chuyện. Kể đến lúc Vy nghe câu nói “Em về đi!
Chị không cần em nữa!” Vy lại nghe miệng mình chát mùi sắt gỉ. Vy không
thể nói được nữa, tay run run cầm ly cà-phê uống cạn. Tuấn nhìn Vy thương
cảm:
- Vy giận chị Uyên lắm phải không?
- Vy không biết là mình đang giận hay buồn nữa. Lòng Vy bây giờ chỉ có
cảm giác xót xa và chán chường thôi. Có phải là Vy đã không đúng khi can
thiệp vào chuyện của hai người đó? Vy đáng bị đối xử như vậy? Tuấn là
người ngoài cuộc hãy nói Vy đã sai chỗ nào đi!
- Vy không có sai. Vy hết lòng cho chị Uyên, ai cũng biết. Vy chỉ muốn chị
ấy được vui vẻ và sống hạnh phúc thôii. Nhưng mà Vy quá lo cho chị ấy
nên buồn bực thiếu suy nghĩ nên chị Uyên mới thốt ra những lời nói đó.
Khi bình tĩnh lại chị ấy sẽ tìm Vy xin lỗi thôi. Hai người thương nhau như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.