TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 90

rút tay ra. Giọng Tuấn khác lạ lắm:
- Nếu Tuấn nói không phải, Vy đừng giận Tuấn nghen! Vy hứa đi!
Vy nhìn Tuấn chờ đợi. Hai người nhìn nhau thật lâu. Họ biết điều họ sắp
nói nhưng mãi không nói lên lời. Tuấn thu hết can đảm:
- Anh yêu em!
Vy chợt rút tay ra. Vy im lặng, mắt Vy không nhìn Tuấn nữa mà nhìn vào
tận đâu đâu. Vy chợt trở nên lạ lẫm quá. Tuấn lo lắng, dường như những
điều Tuấn nói đã làm Vy phật lòng, những điều đó đã không đúng như sự
mong đợi của Vy. Tuấn lo sợ Vy sẽ nói lời từ chối, sẽ không muốn gặp mặt
mình nữa. Tuấn thấy tim mình như bị ai bóp nghẹt. Cố mãi Tuấn mới thốt
lên lời:
- Tuấn đã nói không phải. Có phải Tuấn đã làm Vy khó chịu? Tuấn sẽ về
ngay. Vy đừng giận!
Vy quay lại nhìn Tuấn, nở một nụ cười rất đẹp. Đẹp như tình cảm vừa nở rộ
trong lòng. Tuấn thấy nụ cười đó quyến rũ lạ lùng. Vy ngước đôi mắt sáng
long lanh hỏi:
- Tại sao Tuấn lại về?
- Vy!
Tuấn chưa bao giờ thấy mình sung sướng như vậy.Tuấn choàng tay ôm lấy
Vy, Vy ngả vào lòng Tuấn tin cậy. Tuấn siết chặt Vy, Tuấn sợ nếu buông tay
ra, Vy sẽ biến mất. Vy ngước mặ đối diện với Tuấn, môi hé cười:
- Tuấn nói lại đi!
- Anh yêu em. Vy, anh yêu em nhiều lắm! Em có yêu anh không?
- Vy không biết!
Vy cười rúc rích. Tuấn không kìm được, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ
mọng. Một nụ hôn … nụ hôn hạnh phúc của người con gái. Vy cảm thấy
mình lâng lâng bay bổng, thấy mình không còn cô độc nữa, thấy cuộc sống
này rất đẹp. nằm trong vòng tay Tuấn, Vy cảm thấy mình thật an toàn, thật
bình yên. Sức mạnh từ đôi tay Tuấn truyền cho Vy một cảm giác đê mê bất
tận. tuấn thì thầm bên tai Vy :
- Nói đi em, em yêu anh từ lúc nào ?
- Tuấn muốn biết lắm hả ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.