TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 18

Không ai trả lời, hắn tiếp tục kiên nhẫn gọi: "Mọi người đi rồi, điện

hạ."

Xung quanh vẫn yên tĩnh như cũ, Trương Dịch vén tay áo một lần

nữa: "Nếu điện hạ chưa tỉnh, tiểu nhân đành phải thêm một châm nữa rồi."

"Ngươi đi chết đi!" Người mới vừa rồi còn nằm thẳng đơ nhảy dựng

lên như cá chép lên bờ, nhảy được nửa đường thì "Ai u" một tiếng rơi về
chỗ cũ: "Đồ lang băm nhà ngươi, biết rõ tiểu vương tỉnh rồi mà còn đâm
tiểu vương ta ba mươi hai châm!"

Trương Dịch lắc lắc đầu: "Nếu không phải điện hạ dối chỉ trọng

thương, mưu toan lợi dụng lòng thương con của Thánh Thượng để nghiêm
trị Ngụy tiểu hầu, thì cũng đâu phải chịu khổ. Có điều..." Hắn run mi:
"Đụng phải góc bàn cũng ngất cả đêm, thể chất của điện hạ so với khi ở
quận Thanh Thủy yếu hơn nhiều quá."

Trương Dịch còn nhớ mấy năm trước, thân thủ trèo tường của thằng

nhãi trên giường này thật lưu loát a.

Thì ra, Thái y tân nhậm này đúng là có quen biết với Lục vương gia

khi còn ở dân gian.

Sầm Duệ xoa thắt lưng nhỏ giọng nói thầm: "Thể chất tốt thì sao, kiểu

gì vẫn bị con trâu Ngụy Trường Yên quăng ngã thôi." Hừ một tiếng: "Con
rùa họ Ngụy này cứ ngáng chân ta bao nhiêu lần, giờ chắc gia gia hắn khóc
mù con mắt rồi, kiểu gì vương bát đản này cũng bị cấm túc mấy ngày cho
xem."

Mồm miệng của Sầm Duệ du côn thế này, Trương Dịch sớm thấy

nhưng không thể trách, phủi phủi áo Thái y, chắp tay vái lậy Sầm Duệ:
"Tiểu nhân còn chưa tạ ân Vương gia dẫn đường."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.