TRAO VỀ EM - Trang 131

Cường nhìn vẽ chờ đợi của Minh với tất cả yêu thương. Anh đã thật sự yêu
chưa?
Anh không thể trâ lời chính xác.
Cường dịu dàng nhìn cô:
– Anh đang yêu, anh chỉ có thể trả lời như thế.
Ánh Minh vẫn để tay mình trong tay anh.
– Em hiểu.
– Bây giờ chúng ta về được rồi, nhóc. Ánh Minh khẽ gật đầu. Trái tim cố
rộn rảng vui. Tay trong tay, hai người bước bên nhau, cô chợt hiểu cuộc
sống của mình không còn như trước nữa.
Thắng nhìn đồng hồ. Đã quá giời, nhưng không thấy Ánh Mai đâu cả. Lẽ
nào hôm nay cô lại nghĩ dạy Ta Nô nữa cô không biết anh sắp rời Việt Nam
sao?
Ngồi ngoài ghế đá mãi đâm sốt ruột, anh sài đài bước vào nhà. Vợ chồng
chị Tuyết vẫn chưa về, ngôi nhà vắng như càng vắng hơn khi Ta Nô ở
tường phòng của nó.
Đi thăng xuống bếp, Thắng hôi bà Chín.
Bữa nay Ta Nô lại nghi học nữa sao dì?
– Đang cho quần áo dơ vào máy giặt bà Chín khựng lại:
– Nó nghĩ luôn rồi. Cô giáo Mai đâu cô dạy nữa.
Thắng không nén được bất ngờ:
– Tại sao vậy?
Bà Chín ngằn ngừ:
Tời không rành đầu đuôi khúc ngọn gì hết, nhưng tôi nghe rõ cậu Hoàn nói
khi cô giáo Mai xin nghỉ việc. Thiệt cậu ấy cung kỳ.
Thắng nôn nóng:
– Anh Hoàn đã nói gì?
Bà Chín hạ- giọng:
– Sau khi cô giáo Mai về rồi, cậu Hoàn nói với cô Tuyết :
Nó không xin thôi việc, tôi cũng đuổi. Biết thân biết phận vậy là tết .
Thắng nóng nẩy:
– Anh Hoàn nói vậy nghĩa là sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.