TRAO VỀ EM - Trang 57

Nghi.
Thắng quay phắt người lại khiến gương mặt anh suýt chạm vào mặt cô.
– Em nghĩ đi đâu vậy? Xuân Nghi có liên quan gì tới chuyện tôi mời em đi
nghe nhạc.
Ánh Mai ngập ngừng:
– Nhưng mà.. – Không có nhưng gì hết. Tôi muốn chúng ta là bạn, đã là
bạn ít ra cũng được những phút riêng tư bên nhau chớ. Em từ chối, tôi sẽ
buồn đến hết cuộc đời mất.
Ánh Mai cụp mi xuống. Cô rời khỏi yên vì đâu thể ngồi sau lưng Thắng khi
xe không chạy. Chỉ đợi như vậy, Thắng hồ hởi dắt xe vào gơi rồi nắm tay
dẫn Mai vào quán cà phê ngay đó.
Ánh Mai không cưỡng lại được sự mạnh mẽ và lôi cuốn cua Thắng, cô
bước theo anh bằng bước chân nhẹ tênh của người mộng du.
Đến khi anh kéo ghế, cố ngồi xuống rồi nhưng cảm giác hư hư thực thực
vẫn khiến Mai ngơ ngác.
Vẻ nai vàng Ánh Mai làm Thắng bồi hồi.
Anh lặng lẽ nhìn Mai. Cô gái này đã khiến tim anh xôn xao ngay lần gặp
đầu tiên. Sau đó Thắng đã tim cách trò chuyện với cô, song Mai rất dè dặt
và luôn viện lý do dạy Ta Nô để tránh mặt anh.
Tối nay là cơ hội đề Thắng tiếp cận Mai, anh đâu dễ bỏ qua dịp may hiếm
có này.
Giọng trầm ấm êm như ru, Thắng ân cần hỏi:
– Em dùng nước cam tươi nhé?
Mai gật đầu. Cô kín đáo nhìn quanh và nhận ra chả ai để ý tới mình. Khách
ở đây thường đi có đôi và họ đang bận bịu với những nỗi niềm riêng tư,
trông họ vừa tự nhiên vừa thân thiết chớ không khô khan, cứng ngắc như cô
và Thắng.
Cũng dễ hiễu thôi vì giữa hai người đã là gì đâu. Ánh Mai cứ ngồi trong im
lặng. Một lát sau, cô dè dặt hỏi:
– Anh thật sự muốn chúng ta là bạn chớ?
Thắng điềm tĩnh gật đầu:
– Tôi rất muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.