TRAO VỀ EM - Trang 72

còn gặp nhiều tình huống khác.
Thắng đột ngột dề nghị:
– Từ giờ trở di, chúng ta là bạn tốt. Em không tử chối chứ?
Mai gật đầu sau một thoáng ngần ngừ.
– Vâng.
Thắng cười hân hoan:
– Cám ơn em. .... cô bạn nhỏ.
Ánh Mai bắt bẻ:
– Là bạn thì ngang hàng chớ không phân biệt bạn lớn bạn nhỏ.
Thắng hóm hỉnh:
Ngang hàng cũng được chớ sao. Chúng ta nâng ly mừng tình bạn ngang
hàng nào.
Mai bưng ly cam vắt lên, cô chạm nhẹ miệng ly vào ly của Thắng.
Anh hơi tựa lưng vào ghế giọng trầm xuống:
– Ước gì cho thời gian dừng lại nhỉ?
Ánh Mai thắc thỏm:
– Bao giờ anh đi?
– Cũng sắp rồi. Không biết khi tôi đi em có buồn không?
– Anh thử đoán xem.
Thắng xoay cái ly cà phê:
– Tôi tin là có ít nhất cũng đong đầy ly cà phê này nỗi buồn của em. Một ly
buồn vừa đắng vừa đen, đủ làm em mất ngu.
Mai so vai:
Anh chủ quan quá. Bạn bè thôi mà.
– Buồn chi dữ vậy?
Thắng nhìn sâu vào mắt cô khiến Mai chớp mi hết mấy cái. Anh đọc thật
khẽ:
– “Nếu cô đọng được nỗi buồn.
Anh chỉ gởi em nữa giọt Còn nữa giọt cho anh.
Những lúc không em ...”.
Mai ra ve thờ ơ:
– Anh làm thơ à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.