TRAO VỀ EM - Trang 79

Tôi rất ghét làm việc hành chính.
– Dĩ nhiên được làm đúng chuyên môn của mình là nhất, nhưng cậu phái vì
công ty này. Thằng Hoàn đang nhắm cái chức chu tịch Hội đồng quán trị
đó.
Thằng ma giáo ấy đang lợi dụng công ty đề môi giới đất đai ăn chênh lệch,
tiền nó bỏ túi riêng chớ đâu có ai ăn được của nó hồi nào.
Im lặng vài giây, Ngôn nói tiếp:
Quý cậu lắm bọn tôi mới bộc bạch như thê, còn tùy cậu thôi.
Cường vứt cái lon không xuống đất:
Tôi cám ơn các cậu và sẽ suy nghĩ thật kỹ chuyện này.
Cảnh hấp háy mắt:
– Anh muốn biết gì chuyện riêng tư của bác Yên thì dò dẫm ông Phùng ấy.
Tài xế riêng, chỗ nào ông chú tới lại không biết. Có Điều ông Phùng kín
miệng lắm, không dễ moi tin đâu.
Ngôn lừ mắt:
– Mày toàn nói kiêu huề vốn, chăng lẽ ông Phùng không nể mặt cậu chú?
Cảnh nói:
– Ông Phùng khó chịu cực kỳ, ổng chả nề nang ai đâu. Đã vậy còn thêm tật
đa nghi sĩ diện. Rề rề gần ông thử coi ồng có tương mình là trộm không.
Ngôn tò mò:
– Đa nghi, sĩ diện nghĩa là sao? ê Cảnh ực một ngụm bia:
– Trước đây thấy ông có hai đứa con gái đẹp, em rề rà tới nhà chơi với hy
vọng sẽ cưa đồ một em. Nhưng tới nhà em chưa lần nào được nói chuyện
với con gái ống, đã vậy còn bị ống nói xa nói gần rằng:
Dạo này nhà ống tự nhiên bị mất mấy món lặt vặt như máy Walkman,
remote tivi, điện thoại di động ... ống làm em quê một trăm tám chục độ
nên sau đó em biến luôn.
Cường lừ lừ:
– Vậy à! Chú mày ghé ông Phùng mà không ghé nhà anh nghen.
Cảnh nói:
Lúc ấy ông Phùng chưa vào ở nhà anh.
Mà em hỏi thiệt nghen. Có khi nào anh trò chuyện với hai cô con gái ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.