TRẬT TỰ ĐEN - Trang 297

— Tất cả các thiết bị sao? Làm cách nào? Lấy từ đâu?

— Kathmandu. Chúng tôi đã giấu ở một bãi đậu trực thăng phía bên

kia sườn núi.

— Thật à? Và các người chưa bao giờ bị phát hiện?

Anna nhún vai.

— Đơn giản là xếp các chuyến bay của chúng tôi cùng hàng tá chuyên

du ngoạn ngắm cảnh của khách du lịch và những người leo núi. Viên phi
công sẽ trở lại trong vòng một giờ.

Painter gật đầu. Anh lên kế hoạch làm sao sử dụng cho tốt nhất một

tiếng đồng hồ đó.

Vận dụng trí khôn.

Bài toán nào cũng có lòi giải. ít nhất thì anh đã hy vọng vậy.

Họ ra khỏi phòng. Hành lang bên ngoài đông người bất thường. Tiếng

nói chuyện trao đổi râm ran. Ai cũng có vẻ bận rộn, hoặc cáu bẳn, hoặc hằn
học liếc nhìn họ… cứ như thể Painter và Lisa mức độ nào đó bị đổ lỗi cho
vụ phá hoại ở đây. Nhưng không ai đến quá gần họ. Bước chân nặng nề của
Gunther dẹp đường đi. Kẻ cầm tù họ trở thành kẻ bảo vệ họ.

Cuối cùng họ đến phòng làm việc của Anna.

Một cái bàn dài đặt trước lò sưởi. Những khúc củi đã chất đầy. Xúc -

xích, bánh mì đen, nồi xúp nóng, cháo, pho - mát, dâu tây, mận và dưa hấu.

— Sắp có cả một tiểu đoàn đến ăn sáng cùng chúng ta sao?

— Tiếp nhiên liệu liên tục là quan trọng nhất trong khí hậu lạnh, quan

trọng cho cả nhà và cho cả trung tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.