màu đen được sinh ra trong mỗi thế hệ, nhưng hầu hết bị ăn thịt, và còn lại
số đông màu trắng. Nhưng một khi những thân cây bị đen đi, thì những con
bướm đen có lợi thế và nhanh chóng trở thành số đông khi những con trắng
bị tiêu diệt. Đấy mới là mục đích của câu chuyện. Môi trường có thể ảnh
hưởng đến số lượng loài. Nhưng đó không phải là một sự kiện đột biến.
Gien quy định tính trạng màu đen đã có sẵn rồi.
Anna đang mỉm cười với cô.
Lisa nhận thấy mình đang bị người phụ nữ kiểm tra kiến thức. Cô ngồi
thẳng dậy, vừa cáu và vừa bị chọc tức
— Tốt lắm. - Anna nói. - Vậy để tôi đưa ra một sự kiện gần đây hơn
nhé. Một việc diễn ra trong điều kiện kiểm soát chặt chẽ của phòng thí
nghiệm. Một nhà nghiên cứu tạo ra một số lượng khuẩn E.coli, loại không
tiêu hóa được đường Lactoza. Sau đó ông rải một số lượng đang phát triển
mạnh lên một đĩa chỉ có nguồn ăn là đường Lactoza. Điều gì sẽ diễn ra theo
phân tích khoa học?
Lisa nhún vai.
— Không hấp thụ được đường Lactoza, vi khuẩn đó sẽ bị chết đói.
— Và đó là điều đã xảy ra với chín mươi tám phần trăm số lượng vi
khuẩn. Nhưng còn hai phần trăm phát triển bình thường. Chúng đã tự đột
biến một gien để tiêu hóa đường Lactoza. Chỉ trong một thế hệ. Tôi thấy
điều đó thật đáng ngạc nhiên, cô thấy thế không? Điều này đi ngược lại tất
cả lý thuyết sác xuất của ngẫu nhiên. Trong số tất cả những gien ADN của
một khuẩn E.coli và đột biến hiếm hoi, tại sao hai phần trăm số vi khuẩn
đột biến một gien cần thiết để sống? Nó phủ nhận tính ngẫu nhiên.
Lisa phải công nhận rằng điều đó thật lạ kì.
— Có thể là do nhiễm khuẩn mới trong phòng thí nghiệm chăng?