TRẬT TỰ ĐEN - Trang 364

Klaus nhìn trừng trừng bằng một con mắt còn tốt của y. Mi mắt kia rủ

xuống cùng nửa bộ mặt đò đẫn, biến kiểu nhếch mép thành thứ gì đó trông
đáng sợ hơn. Hắn nhổ một bãi nước bọt xuống đất

— Để kết thúc triều đại Leprakõnige nhục nhã.

Lòng căm thù dồn nén bấy lâu nay hiện rõ trên khuôn mặt méo mó của

y. Painter chỉ có thể tưởng tượng về những năm tháng căm hờn âm ỉ trong
xương tủy y và những năm tháng bị nhạo báng khi thân thể y tàn tạ. Xưa
kia đã từng là một hoàng tử thì nay chỉ là một thằng hủi. Nhưng Painter
cảm thấy nó còn hơn cả sự trả thù. Ai đó đã biến con người này thành tên
gián điệp.

Nhưng ai?

— Người anh em. - Klaus nói với Gunther. - Không nhất thiết phải xử

sự theo cách này. Một cuộc sống của những người chết hấp hối. Có một
phương thuốc. - Một tia hy vọng và lời thỉnh cầu xen vào giọng của y. -
Chúng ta lại có thể là những vị vua của loài người.

Có bốn mươi mảnh bạc của loài người.

Hứa hẹn một phương thuốc.

Gunther không hề lay chuyển

— Ta không phải là người anh em của ngươi, - hắn trả lời thẳng thừng.

- Và ta chưa bao giờ là vua.

Painter cảm nhận được sự khác biệt thực sự giữa hai tên Sonnekởnige.

Klaus già hơn Gunther mười tuổi. Vì thế, khi lớn lên hắn đã là một hoàng
tử ở nơi này rồi, hắn chỉ việc kế vị. Còn Gunther, sinh ra ở cuối giai đoạn
thử nghiệm, khi sự thật về chứng suy nhược và điên loạn được phát hiện. Y
luôn là một người hủi, không hề hay biết đến cuộc đời khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.