Tôi nhìn lại thằng bé, nó xấu hổ địu cỏ ra chuồng bò. Một lát sau có một cô
gái địu cỏ đi về. Anh bạn bấm vào tay tôi:
- Vợ của thằng lúc nẫy đấy!
Cô gái xấu hổ đi vội vào bếp.
Khi ngồi uống nước tôi hỏi anh V:
- Anh lấy vợ từ năm bao nhiêu tuổi?
- Mười bốn tuổi.
- Bao nhiêu năm sau thì anh lấy thêm cô vợ trẻ?
- Bảy năm.
- Anh ở suốt bên nhà vợ trẻ không sợ vợ già tủi thân à?
- Tất cả là ở mình, mình cứng rắng cương quyết thì bọn nó chả dám làm gì.
Mình thích ở đâu thì ở.
Tôi hỏi chuyện vợ già của anh bởi lúc trước tôi đã được thấy người đàn bà
ấy. Nếu anh bạn không nói cho tôi biết trước thì tôi sẽ nhầm chị ta là mẹ
của anh V thì có lý hơn là vợ. Nhìn chị tôi thấy già như bà lão sáu mươi
tuổi.
- Sao anh lấy vợ cho hai thằng con sớm vậy?
- Mgười Mông bao đời nay vẫn thế, lấy vợ cho con về để có thêm người
làm.
- Vợ nó hơn chồng nhiều tuổi thế, sau này chẳng già hơn nhiều à?
- Lo gì, vợ này già thì lấy thêm vợ trẻ chứ lo gì.
- Vợ chồng thằng lớn đi làm à?
- Vợ chồng nó ở hẳn ngôi nhà trên nương, vài ngày hoặc có khi cả tuần mới
về.
Đúng lúc đó hai vợ chồng thằng thứ hai khiêng bó củi đi qua chỗ chúng tôi
ngồi. Anh V khoe:
- Như con bé này nó làm nương khoẻ lắm, lại chăm chỉ nên đỡ hẳn bao
nhiêu là việc.
- Nhà nước cấm tảo hôn, anh lấy vợ cho con trai sớm thế không sợ bị phạt
à?
- Nhà nước phạt làm sao được tôi. - Anh V cười khà khà. - Lấy vợ cho con