TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 72

chứ? Nhưng tôi không biết tại sao. Thế nên khi cô giáo
bắt tôi phải đứng trước lớp, tôi hoàn toàn thay đổi cách
nhìn nhận của mình về việc tạo ra tiếng ồn. Nếu một
giáo viên - người phải làm gương - mà còn không chấp
nhận tôi, thì làm sao tôi có thể trông mong mấy đứa bạn
đồng trang lứa chấp nhận mình đây? Cái cách cô giáo
xét nét tôi khiến tôi lo lắng và bối rối. Lớp học nên là nơi
an toàn để trẻ học hỏi, nhưng trong cái lớp này, với cô
giáo này, chẳng có gì là an toàn cả.

Với bản năng người mẹ, mẹ hiểu tôi đang gặp chuyện gì,
và bà đã lên tiếng bảo vệ tôi, mạnh mẽ như một nàng
cọp cái. “Tôi luôn căng thẳng mỗi khi ở trường, ngày
nào cũng vậy,”
mẹ nói. “Tôi đã đi dạy 5 năm, và tôi
hiểu làm giáo viên phụ trách một lớp học đầy trẻ con thì
sẽ như thế nào. Nhưng trao đổi với các giáo viên và
hiệu trưởng về Brad hết ngày này đến ngày khác giống
như đập đầu vào tường vậy. Và tôi vẫn sẽ tiếp tục làm
như vậy, miễn là họ chịu lắng nghe tôi.”

Thế nhưng bên cạnh những tổn thương tinh thần không
gì bù đắp nổi, vị giáo viên đó cũng có một tác động tích
cực vô cùng to lớn đối với cuộc đời tôi. Chính nhờ sự
việc đó - và nhiều sự việc tương tự - mà sau cùng tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.