TRÊN ĐỈNH NAMSAN NGẮM MẶT TRỜI - Trang 77

một thời gian dài. Nhưng rồi tôi nhận ra là, họ cũng không quá để
tâm đến mình như vậy đâu. Chính tôi đã t xây lên một bức tường
lớn rồi bắt mình phải trèo qua mà thôi.

Lên đường

Ngày tôi lên đường, mẹ thuê hẳn một chuyến xe 16 chỗ chỉ để đi
tiễn con gái. Cả nhà chuẩn bị quần áo thật đẹp, trang trọng để đến
sân bay chụp ảnh. Lục đục sửa soạn từ rất sớm, ăn cơm nước
đàng hoàng (vì tôi bay đêm), thắp hương xin các cụ phù hộ cho tôi
có một chuyến bay an toàn. Cả nhà náo loạn lên nào là ghi tên lên
va li, mua khóa để khóa va li, hàng xóm sang nhà dặn dò đủ thứ
trên đời mà từ đó đến giờ tôi vẫn chẳng nhớ họ dặn cái gì. Trong
đầu tôi lúc ấy chỉ vang lên điệp khúc: “Ôi sắp được đi máy bay! Oh
yeah! Mình sắp bay!”

Trước khi ra sân bay tôi vẫn note lại nh ng thứ cần phải nhớ như:

Kiểm tra d báo thời tiết tại điểm mình sẽ đến;
Vé máy bay;
Hộ chiếu;
Hành lý.

Ra sân bay ở Việt Nam thường được bố mẹ, người thân đưa đi thì
không sao chứ ở Hàn về Việt Nam tôi thường phải bắt xe buýt, tàu
điện, taxi… nên việc giờ giấc chính xác là vô cùng quan trọng. Bạn
tôi đã rất rất nhiều lần bị lỡ chuyến bay khiến cho mọi chuyện trở
nên rất phức tạp và tốn kém. Mỗi lần ra sân bay, tôi đều đặt vé xe
buýt online trước, kiểm tra thật k giờ khởi hành và giờ đến nơi của
xe buýt (thông thường giờ họ thông báo trên mạng và giờ th c tế di
chuyển của xe buýt tại Hàn rất chính xác, tàu điện ngầm cũng vậy).
Và tôi thường đến sớm hơn hẳn để chờ, vẫn còn hơn là sẽ bị trễ giờ
bay.

Tôi nhớ mãi k niệm lần đầu tiên về Việt Nam sau ba tháng học tại
Hàn. Hồi đó, tôi cũng đến sân bay rất sớm, làm thủ tục đầy đủ và
vào đến khu miễn thuế của sân bay Incheon. Tuy nhiên, vào trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.