TRÍ TUỆ KINH DOANH VÀ LÝ THUYẾT TRÒ CHƠI - Trang 79

Vào năm 1847, Otto von Bismarck trở thành nghị sĩ Quốc hội Phổ, và

cũng là kẻ bị cô lập trong Quốc hội. Tuy nhiên, điều khiến mọi người bất
ngờ là ông lại liên kết với Friedrich Wilhelm IV, vị vua không quyền lực
thời bấy giờ - điều hoàn toàn trái ngược với dự đoán của tất cả mọi người.
Friedrich Wilhelm IV tuy là vua song tính tình rất nhu nhược, thường chọn
cách nhượng bộ trước phái tự do trong Quốc Hội. Những người hiểu
Bismarck đều biết ông luôn coi khinh kiểu người nhu nhược như vậy.

Bởi thế, lựa chọn này của Bismarck thực sự khiến mọi người vô cùng

khó hiểu. Khi những nghị sĩ khác đứng lên công kích các biện pháp ngớ
ngẩn của người đứng đầu nhà nước, chỉ có Bismarck ủng hộ nhà vua.

Năm 1851, nỗ lực mà Bismarck bỏ ra cuối cùng đã được đền đáp:

Friedrich Wilhelm IV bổ nhiệm ông vào làm việc trong cơ quan lập pháp.
Song ông vẫn chưa hài lòng. Bismarck vẫn tiếp tục thỉnh cầu nhà vua tiến
hành củng cố lực lượng quân đội, đáp trả lại phái tự do bằng một thái độ
cứng rắn. Ông ủng hộ nhà vua giữ sự tự trọng của bản thân để lãnh đạo
nước nhà, đồng thời từ từ khôi phục lại vương quyền, biến chế độ quân chủ
chuyên chế thành sức mạnh lớn nhất của nhà nước Phổ. Thấy Bismarck ủng
hộ mình tích cực như vậy nên nhà vua tin tưởng ông, xem ông như cánh tay
phải đắc lực, việc gì cũng đem ra bàn bạc, trao đổi với Bismarck.

Năm 1861, sau khi Friedrich Wilhelm qua đời, em trai ông là

Wilhelm lên ngôi kế vị. Song hoàng đế mới lại ghét cay ghét đắng
Bismarck, không muốn giữ ông bên cạnh mình.

Phái tự do thì vẫn tiếp tục công kích cả hai người như trước và còn

tìm cách tước đoạt quyền lực của họ. Vị quốc vương non trẻ do cảm thấy
bất lực, không thể gánh vác trọng trách của đất nước nên đã bắt đầu nghĩ
đến việc thoái vị. Đúng lúc đó, Bismarck xuất hiện. Ông kiên định ủng hộ
nhà vua trẻ tuổi, khích lệ quốc vương đáp trả lại nhóm phản đối bằng những
hành động kiên định, dứt khoát cùng thủ đoạn bức hại cực độ nhằm triệt hạ
gốc rễ phái tự do.

Dù căm ghét Bismarck, Wilhelm hiểu mình rất cần đối phương, chỉ

Bismarck mới có thể giải quyết nguy cơ về quyền thống trị của bản thân.
Do đó, Wilhelm đã bổ nhiệm Bismarck làm thủ tướng. Mặc dù có sự chia rẽ
về đường lối chính sách song điều đó không ảnh hưởng gì đến sự trọng
dụng mà quốc vương dành cho Bismarck. Sự khôn ngoan đã giúp Bismarck
leo lên được đỉnh cao nhất của quyền lực. Tuy là trợ thủ đắc lực của quốc
vương song trên thực tế, Bismarck không chỉ nắm quyền làm chủ số phận
của mình mà còn nắm quyền kiểm soát của cả một đất nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.