TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 113

22

“Ồ thôi nào, Bryant. Tại sao cô ta lại đồng ý làm chứng chống lại bệnh
nhân của mình chứ?” Kim hỏi, khi hai người trở lại trong phòng họp của
đội.

Bryant nhún vai đồng thời mở hộp cơm trưa. Anh liếc vào bên trong hộp

cơm dù biết rằng chưa từng có lần nào nó khác đi: một quả táo, một bánh
hamburger, một bánh mì phô mai và một chai nước Actimel.

“Lương tâm.”
Kim vẫn im lặng. Cô đoán rằng Bryant đã bị người phụ nữ lịch thiệp,

hấp dẫn và nụ cười ve vãn của ả lừa dối. Và thậm chí Kim cũng phải thừa
nhận rằng cá tính của ả có sự lôi cuốn nhất định, nhưng có vài điều không
được phù hợp với ả cho lắm. Họ tới gặp một bác sĩ tâm thần để thu thập
thông tin và đó là điều họ đã có, nhưng Kim không thể thôi cảm giác không
dễ chịu rằng họ rời đi mang theo nhiều thông tin hơn mức họ cần.

Kim cũng cảm nhận thấy rằng bản năng tự nhiên phát hiện cảm xúc của

cô đã bị tắt ngấm ngay khi họ bước chân vào phòng. Éo le thay, mặc dù thờ
ơ với cảm xúc của chính bản thân, cô nhận thức rất rõ cảm xúc của mọi
người xung quanh, vậy nhưng với Alex cô không cảm nhận được điều gì.

“Chúa ơi, sếp, cô có vấn đề gì thế? Cô ta đã trả lời những câu hỏi của

chúng ta và sẵn sàng ra làm chứng. Thật vui đúng không.”

“Và anh chẳng mảy may bị vẻ ngoài và mấy lời tán tỉnh của nàng ta chế

ngự ư?”

“Hoàn toàn không.” Bryant giữ miếng bánh sandwich bằng một tay còn

tay kia cầm bút. “Rõ ràng, cô ta là người rất hấp dẫn, dù hơi mảnh khảnh
theo tiêu chuẩn của tôi, nhưng cuối cùng tôi được biết xinh đẹp không hề
trái luật. Ý tôi là, rõ ràng cô ta biết cô ta đang nói về chuyện gì. Những
chứng chỉ đó không được photoshop mà ra.”

“Tôi không nói cô ta là kẻ gian lận…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.