TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 261

51

Nhà Bardsley, bốn dặm về phía đông trung tâm thị trấn Chester, đã từng
được sử dụng làm nhà thương điên cho tội phạm. Thành lập từ cuối những
năm 1800, nó đã không bao giờ được đưa vào kế hoạch cho các chuyến du
ngoạn trong ngày của đám nhà giàu, những chuyến đi qua chốn cư ngụ của
những kẻ tâm thần như Bedlam ở London. Nhà Bardsley giữ bệnh nhân
tách biệt, sau những cánh cửa đóng kín và tránh xa các đôi mắt tò mò. Theo
bên ngoài, nó không có dấu hiệu của sự điên rồ bên trong.

Con đường sỏi nửa dặm chạy qua bãi cỏ dày, nhấp nhô và một công viên

nuôi hươu rộng 700 mẫu trước khi kết thúc ở một công trình kiến trúc hùng
vĩ vẫn giữ được vẻ bề ngoài đậm chất thế kỷ mười bảy.

Khi Alex đến gần lối vào, cô ta quyết định rằng nơi đây còn xa mới trở

thành nơi tồi tệ để phát điên.

Khu vực lễ tân không giống như một tiền sảnh bệnh viện bình thường.

Những chiếc ghế bành thoải mái đặt rải rác quanh sảnh, với vài chiếc bàn
phân tán khắp nơi. Vết màu nước thể hiện cảnh quan địa phương lấm chấm
trên các bức tường và tiếng kèn ống nhẹ nhàng từ chiếc loa nằm phía trên
một camera CCTV.

Ngón tay của Alex đã để sẵn sàng trên chiếc chuông khi cửa mở ra và cô

ta gặp một người phụ nữ thừa cân ở độ tuổi cuối ngũ tuần. Một đánh giá
nhanh nói cho cô ta biết rằng người phụ nữ cũng có lúc rất suồng sã. Bà ta
mặc quần dài màu đen chất liệu polyester pha trộn rẻ tiền, với một áo thun
trắng bao phủ bởi một cái tạp dề màu xanh trơn. Móng tay bà ta được sơn
nhiều màu, và đồ trang sức mạ màu vàng sáng tô điểm cho cổ tay và cổ bà
ta. Mái tóc ngắn của bà ta đã được nhuộm một màu tím sống động. Một
bảng tên đơn giản ghi ‘Helen’. Không có danh hiệu hoặc vị trí, chỉ Helen.

Alex đưa tay ra. “Xin chào, tên tôi là…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.