TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1004

"Vâng, Lôi tiên sinh, tôi sẽ lo tất cả."

Lần đầu tiên trong đời Phí Dạ phải nhịn cười khổ đến thế. Kỳ thực hắn

biết nếu hắn cười ra tiếng thì Lôi tiên sinh cũng chẳng tức giận, nhưng để
bề trên xấu hổ là chuyện không tốt. Hắn rõ ràng phát hiện, Lôi tiên sinh có
sự thay đổi. Kỳ thực, vào lúc sinh nhật mười tám tuổi của tiểu thư Mạch
Khê, Lôi tiên sinh đã thay đổi, chẳng qua là hắn muốn che giấu cảm xúc,
che giấu người khác, cũng là giấu chính bản thân mình.

Lòng Phí Dạ chợt thoáng qua nỗi cô đơn. Có điều, loại biểu cảm này

của Lôi tiên sinh khiến hắn rất vui; tối thiểu thì con người kia cũng đã bắt
đầu có chút rung động rồi...

-_____________

Hongkong... chung cư Thuyên Loan Lưu Bích...

Hơn mười năm rồi mà chung cư này chẳng những vẫn còn tồn tại mà

còn được tu sửa lại thêm đẹp đẽ hơn. Khu chung cư này được thiết kế hình
tháp, có đến năm thang máy, có thể phục vụ cho rất nhiều người dùng, nhất
là lúc đầu giờ mọi người đi làm hay tan sở lúc chiều. Nơi này cũng không
hoang vắng như Mạch Khê tưởng tượng, ít nhất, khi cô bước vào vào còn
có thể bắt gặp mấy người hàng xóm đang chào hỏi nhau. Cảnh tượng này
thực rất khó gặp được, nhất là ở khu chung cư cao tầng, có khi hàng xóm
láng giềng cũng xa lạ, thậm chí ở cả đời cũng không biết hàng xóm cửa đối
diện là ai.

Mạch Khê cảm thấy thật thân thiết, giống như đây vốn là nhà mình vậy.

Lúc cái chìa khóa mở được cửa, trong lòng cô cũng theo một tiếng “tạch”
mà hồi hộp không thôi. Cửa phòng được cô chậm rãi đẩy ra, ngay sau đó,
một luồng bụi bặm hất đến...

Phòng mười mấy năm không có người ở chính là như vậy, có thể tồn tại

nguyên đến bây giờ đã là không dễ gì rồi. Có thể không chỉ có mười mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.