TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1050

Mạch Khê không biết lần đến Hongkong này là được lợi hay vẫn là lần

đẩy cô đến vách núi đen. Cho dù là thu được nhiều thông tin thật đấy,
nhưng cô không cách nào chấp nhận được.

Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời nhạt dần. Một quyển nhật kí khiến cô quên đi

thời gian, lại một lần nữa chìm trong thống khổ cùng sợ hãi…

-______________

Hongkong phồn hoa, xe cộ tấp nập đổ về các ngã tư đường. Mạch Khê

từ trong đám người chậm chạp đi ra. Mái tóc quăn dài nhẹ nhàng bay trong
gió, cô mặc bộ trang phục đơn giản nhưng không thể che đi được vẻ xinh
đẹp. Khuôn mặt dù hơi tái nhợt nhưng cũng diễm lệ đến mức khiến người
đi được phải ngoái đầu lại nhìn.

Có điều, đôi mắt cô thì lại quá thê lương, thật giống như con thuyền

mắc cạn ngàn năm không ai biết tới, trải qua bao năm tháng lại càng trở
nên khô kiệt, vô lực.

Cô như một con búp bê, đôi mắt nhìn đám người lui tới nơi ngã tư

đường. Cô cứ thất thần đi, đèn đỏ thì dừng, đèn xanh lại đi. Mạch Khê cũng
không biết bản thân mình muốn đi đâu, chỉ là muốn bước ra khỏi cửa, cảm
nhận một chút không khí náo nhiệt bên ngoài. Ít ra, được vây trong dòng
người đông đúc lại cho cô cảm giác ấm áp.

Sắc trời từ sáng chuyển dần về tối. Mạch Khê cứ lang thang như vậy

cho đến khi trăng lên. Cô có khi ngây ngốc cười rồi lại ngây ngốc khóc,
như một đứa nhỏ bất lực…

Nhưng Mạch Khê không biết rằng, phía sau cô, ở đằng xa kia, có một

chiếc xe luôn theo sát mình. Chiếc xe đó không vội vàng đi đến, cũng
không dừng lại, cô nhanh xe cũng nhanh, cô chậm lại xe cũng chậm lại…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.