TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1297

“Lúc đó…” Cuối cùng, Phí Dạ vẫn cứ chần chờ, rồi nhàn nhạt nói tiếp,

“Lôi tiên sinh, ngài ấy…thật đúng là có vài hành động quá đáng. Nhưng
điều này cũng chỉ là vì đề phòng tiểu thư Bạc Tuyết một mình rời đi. Hơn
nữa, lúc ấy Lôi lão gia cũng phản đối hai người họ ở cùng một chỗ, vậy
nên..."

“Vậy nên mẹ tôi mới rời khỏi ông ta!” Mạch Khê nhìn chằm chằm Phí

Dạ, không buồn cũng không giận, sắc mặt bình tĩnh giống như làn nước,
như thể đang kể lại một câu chuyện không hề liên quan đến bản thân
mình...

“Bọn họ đã từng yêu nhau, nhưng đáng tiếc rằng, sau này ông ta lại trở

nên tàn nhẫn không kiểm soát được. Thậm chí, trước mặt mẹ, lại dùng
phương thức độc ác nhất để đối phó với người đàn ông của bà. Người đàn
ông như vậy, cho dù có yêu đến bao nhiêu, phụ nữ cũng sẽ sinh ra sợ hãi
mà thôi. Mẹ của tôi, vì đau buồn mà chết, đúng không?”

Mi tâm Phí Dạ nhíu lại...

“Sự thật không phải như vậy. Hết thảy đều là bởi vì tiểu thư Bạc Tuyết

một lòng muốn rời đi. Có một lần, cô thừa dịp lúc Lôi tiên sinh chưa quay
về, vụng trộm chạy khỏi tòa thành. Kết quả, chết khi ngân hàng xảy ra vụ
cướp. Lúc ấy bốn người bị thương, hai người chết. Khi Lôi tiên sinh biết
được mọi chuyện, đuổi tới hiện trường đã không còn kịp nữa. Cấp cứu
không hiệu quả, tiểu thư Bạc Tuyết ra đi.”

Mạch Khê đè mạnh tay lên lồng ngực. Rốt cuộc, cảm xúc bi thương đã

đánh vỡ bộ mặt bình tĩnh. Nơi đau đớn từ trái tim truyền đến, khiến cô
trong nhất thời không thể hô hấp được…

“Mạch Khê..." Phí Dạ thấy thế, đáy mắt dâng lên sự đau lòng, bước đến

đỡ thân mình cô. “Sao phải khổ như vậy chứ? Hết thảy đều là chuyện của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.