TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1460

xuống một nhát, khiến vết thương vốn đã liền miệng lại trào máu không
ngừng…

Thuộc hạ của Lôi Dận vẫn tra được Mạch Khê đã đi đến Hongkong. Lại

một lần nữa, nỗi nhớ không ngăn cản được, Lôi Dận rốt cuộc không chịu
nổi đã đến Hongkong để nhìn thấy cô. Nhưng mà, kết quả như nhau, Mạch
Khê lại hoàn toàn biến mất ở Hongkong. Sau đó, mai danh ẩn tích trong
giới ca hát, giống như một chiếc lá rụng, chỉ để lại cho Lôi Dận một câu nói
đầu tiên và cũng là cuối cùng... không cần tìm cô nữa! [1]

Lôi Dận hoàn toàn trở nên đau thương. Mỗi một ngày trôi qua, hắn trở

nên suy sụp, điên cuồng, thậm chí gần như mất đi lý trí. Nhưng điều duy
nhất mà hắn vẫn luôn giữ lời hứa đối với Mạch Khê, đó là không đi tìm cô,
chỉ vì... cô còn tự do mà sống!

Có điều gì đó trở nên đẹp đẽ, bởi vì không thể nắm giữ trong tay. Có

một chuyện gì đó luôn cảm giác rất thực, bởi vì không có cách nào biến
mất như làn gió.

Khi em không muốn chờ tôi, là em đã quên mang theo bóng hình tôi.

Nhưng tôi thì thực sự không thể quên được, không quên được mười năm
dài đằng đẵng… (Jins: Câu này mình không chắc lắm vì theo như Fy nghi
đây là 1 câu thơ, bây giờ cứ tạm thế đã)

[1]: Lần xuất hiện ở Hongkong này của Mạch Khê có nhắc đến trong

“Bảy ngàn ân ái”, lúc gặp Úc Noãn Tâm lần 2 tại Thuyên Loan Lưu Bích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.