TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2286

bước một về phía trước, mái tóc vàng óng vấn gọn sau đầu.

Lôi lão gia cau mày, đôi mắt lộ vẻ xa xăm.

Mọi người còn đang bàn luận sôi nổi về thân phận của người này thì đã

thấy Lôi Dận chủ động đến trước mặt bà, cung kính gọi một câu, "Mẹ!"

Mọi người đều mở to hai mắt nhìn, hít vào một ngụm hơi lạnh...

Bà ấy là mẹ Lôi Dận? Bà ấy là Lôi lão phu nhân? Không thể nào, bà

ấy... không phải là đã chết từ ba mươi mấy năm trước sao?

Còn Lôi lão gia khi nghe Lôi Dận gọi như vậy thì thân thể rõ ràng run

lên, sự xa xăm trong ánh mắt cũng chuyển thành khiếp sợ!

Bà nhìn Lôi Dận rồi gật đầu, khi nhìn đến Lôi lão gia thì ánh mắt sắc

bén, rét lạnh...

"Sa Ước, chúng ta đã lâu không gặp. Chủ tớ nhiều năm gặp lại, hẳn là

ông phải vui mừng mới đúng chứ, sao mà lại khiếp sợ như vậy?"

Ánh mắt Lôi lão gia trầm xuống, ông ta nhìn người phụ nữ rất lâu, sau

đó ngữ khí cũng lạnh xuống, "Lôi Dận, xem ra vở diễn của mày cũng rất
hoàn hảo, lại còn tìm người giả mạo mẹ mày nữa. Tùy tiện tìm một người
mà dám nghi ngờ tao?"

"Các vị, tôi chính là Y Gia Mông. Nếu còn chú ý đến Lôi gia năm đó thì

các vị có thể biết được thân phận quý tộc của tôi! Tôi là phu nhân của Lôi
gia. Ngay khi con trai tôi chào đời chưa lâu, người này..." Một ngón tay bà
chỉ vào Lôi lão gia, "... cũng là quản gia mà chúng tôi tin tưởng nhất, Sa
Ước, đã hại chết chồng tôi. May mắn mạng tôi lớn. Chồng tôi dùng thân
mình bảo vệ nên tôi chỉ thoáng gặp tử thần. Đáng tiếc, chồng tôi thì mãi
mãi cách xa tôi. Sa Ước, ông là hung thủ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.